Nhìn xuống người trong ngực, ngoại trừ hơi thở phập phồng cùng với đôi môi nửa mở, hai mắt nhắm chặt như trước, bất quá từ hàng lông mi tĩnh lặng có thể nhìn ra được, người này vẫn còn chưa hoàn hồn từ sau nụ hôn vừa rồi.
Phó Diệc Sâm không tự chủ gợi lên nét cười rất nhạt, cảm thấy đây là chuyện đáng vui mừng nhất từ trước đến nay. Loại cảm giác đó hắn chưa từng trải qua, tuy không nói rõ được, nhưng cực kỳ giống lần đầu tiên được ăn đường hồi bé, miệng đầy thơm ngọt, ngọt đến đầu quả tim, ngọt từ ngón chân đến mỗi sợi tóc, muốn ăn tiếp, nhưng lại luyến tiếc, không nhịn được thi thoảng lại trộm liếm một hơi.
Cảm giác hiện tại của Phó Diệc Sâm chính là như thế, không quan tâm đến chân thật hay hư ảo, cũng không nghĩ đến mấy chuyện phiền não đen đủi trong hiện thực, lại càng không nhớ đến hệ thống với chả nhiệm vụ, chỉ chuyên chú vào trước mắt người, về sau diễn ra thế nào cũng được, thoát được khỏi đáy vực cũng thế, để thuận theo tự nhiên là tốt rồi.
Phó Diệc Sâm đột nhiên cảm thấy thâm tâm ngày càng thư thái, bất luận là trong suốt năm năm hắn giãy dụa trong giới giải trí, hay là lúc hắn kỳ diệu bị buộc định vào hệ thống cho đến giờ, luôn luôn tràn ngập đủ loại trắc trở, khốn cảnh, không hài lòng, cho dù ở trong tiểu thuyết vẫn như trước luôn tự tạo áp lực cho mình, bởi hắn đang đặt cược bằng cả mạng sống.
Đến tận bây giờ, Phó Diệc Sâm mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xoay-chuyen-mary-sue/2161572/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.