"Thịch! Thịch! Thịch!"
Dường như nghe thấy tiếng kêu gào “thâm tình” của Thẩm Phong, bỗng nhiên từ phía xa xa một tráng hán vạm vỡ đi tới, nói là tráng hán thực ra cũng không thích hợp, người kia có chiều cao theo hắn đoán có lẽ từ ba mét trở nên, nước da màu đồng cổ, nhìn từ xa như một Thanh Đồng Cự Nhân.
Tráng hán với cái đầu trọc, mắt to lấp lánh có thần, đôi chân mày rậm, sống mũi cứng chắc, râu mép trên mặt đen cứng, đường nét khuôn mặt góc cạnh dễ thấy, vừa thô lỗ lại vừa anh tuấn uy vũ.
Nửa người trên không mặc áo để lộ ra lồng ngực cứng rắn nở nang, vậy mà nửa người dưới của tráng hán lại mặc váy đính thêm tua dua màu đen, chân đi một đôi giày cao gót màu đỏ, ở dưới lớp váy có thể nhìn rõ bắp chân của tráng hán hiện lên từng múi cơ cứng rắn, bắp đùi dưới váy có lẽ so với cây cột còn lớn hơn, thế mà chân lại đi đôi giày cao gót màu đỏ dễ thương, cách phối hợp quái dị đến mức này thật khiến cho người ta khai mở nhãn quan.
Tráng hán đi từng bước một tới,khiến không khí có cảm giác ngột ngạt khó thở giống như một con thú khổng lồ tiến đến, rồi lại phát hiện dưới chân đi đôi giày cao gót của nữ nhân, vừa đi tiếng bước chân vừa kêu “cộc cộc cộc”.
Nghe thấy tiếng bước chân quần chúng nhao nhao đưa mắt nhìn qua, vừa nhìn thấy “nữ trang” của tráng hán này, tất cả đều muốn cười nhưng không ai dám cười, khiến cho các cơ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xin-xep-hang/78093/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.