Tống Tử Duệ nghiến răng ken két nhìn cái món đồ rơi trên mặt đất âm thầm chửi bới hệ thống. Hệ thống chết bầm mắc dịch đáng ghét vô liêm sỉ xấu xa. Vươn tay nhặt món đồ dưới đất đặt qua một bên, Tống Tử Duệ lần nữa công cuộc chọn quà của mình.
Lần này là thứ gì đây nhỉ..mềm mềm...dài dài....Đcm cái quái gì vậy. Tống Tử Duệ cầm món đồ trên tay mà hét ầm lên.
- Hệ thống mày mau ra đây, cái qq gì thế này.
[ Chậc chậc, kí chủ may mắn lắm mới lấy được món này đó, vậy mà còn la lối ]
- May mắn cái đầu mi ý, hừ hừ
Lần này hệ thống trực tiếp im lặng không thèm đếm xỉa tới Tống Tử Duệ nữa. Trong đầu mắng chửi hệ thống ngàn lần, cuối cùng y lần nữa nhận mệnh mà chọn quà trong hộp. Lần này y rút kinh nghiệm, không chọn những vật mềm mềm dài dài.
Mò mẫm một hồi y rút tay ra kèm theo đó là một chiếc hộp nhỏ. Chiếc hộp làm bằng gỗ, mơ hồ toả ra một hương thơm thoải mái, hộp có kích thước bằng một bàn tay người lớn, bên ngoài các cạnh được viền bạc, trên nắp hộp có đồ án hình mặt trăng bạc và sợi dây leo quấn quanh.
Càng nhìn càng thấy hoang mang, hoa văn trên nắp hộp này y biết rõ, nó với quyển sách kia là cùng một hoa văn (quyển sách được nói đến ở chương 3: ). A, y chợt nhớ ra, quyển sách được y tìm thấy ở trong Lưu Ly tháp.
Y nhớ rõ lúc đó y vô tình kí khế ước với Tử Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-vo-liem-si-buoc-ta-cau-nhan/1342075/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.