Trên thực tế, cuối cùng Hà Cẩn Nhiên cũng không hề làm gì A Võ. Trước mặt bao người, thần đằng mới ra tay trước.
Nói chung là Hàn Chấn rất tức giận, cậu cùng Hà Cẩn Nhiên thở phì phò trở về nhà, ngay cả thịt kho bình thường thích ăn nhất cũng ăn ít đi mấy miếng.
Hà Cẩn Nhiên lo lắng hỏi: “Chấn Nhi, có cần ta đi giết kẻ kia không?”
Hàn Chấn: “……Thôi.”
Dù sao cũng là xã hội pháp chế. Vả lại, cậu cũng không hận A Võ, cùng lắm chỉ là ghét.
Ăn cơm xong, Hàn Chấn chạy lên tầng, tìm đống thiết bị nghiên cứu sinh học phủ bụi trong một góc bị, thầm nghĩ nhất định phải nghiên cứu ra thứ gì đó để chứng minh.
Tri thức sinh học mà trước đó hệ thống nhập vào đầu óc cậu…… hình như đã rất lâu rồi không đụng đến.
Hà Cẩn Nhiên rửa bát dưới tầng. Hàn Chấn ở trên tầng chép công thức, học thuộc. Cậu đang định nghiên cứu vắc xin phòng bệnh. Chỉ là chuyện này quá ư khó khăn, kể cả có nguyên thể virus các nơi trên thế giới mà nguyên chủ để lại cũng không làm nên chuyện.
Mới đầu làm thí nghiệm cậu còn lóng ngóng tay chân, dần dà đã quen thuộc, vừa làm vừa tám nhảm với hệ thống, “Đối tượng xem mặt của mày thế nào?”
“Ảnh keo ly lắm.” Hệ thống si dại: “Tôi chưa bao giờ gặp hệ thống nào đẹp trai như ảnh luôn á!”
Hàn Chấn: “…… Mày chắc chưa gặp mấy hệ thống đúng không.”
Hệ thống phản bác: “Ảnh đẹp thật mà!”
Hàn Chấn: “…… Một đống số liệu, bọn mày nhận ra mặt mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-vit-da-gion/470072/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.