Sân bay Loan Loan.
Máy bay hạ cánh, đầu Lệ Đại Hải vẫn còn hơi váng. Gã đi theo dòng người lấy hành lý của mình rồi ngồi vào xe taxi.
Khung cảnh và kiến trúc không giống đại lục liên tục trôi về sau. Gã vuốt ngực, nghĩ đến ngày mai là có thể nhìn thấy Sướng rên đại đại thực thụ, tim gã lại đập thình thịch.
Lệ Đại Hà gọi điện thoại tới, “Alo? Anh tới chưa?”
Lệ Đại Hải: “Vẫn chưa, đang bị tắc đường.”
“Lần trước anh bảo muốn dự hội ký tên của tác giả nào nhỉ? Biết đâu em cũng quen……”
Lệ Đại Hải ngắt lời hắn, “Em không biết đâu.”
Lệ Đại Hà không vui, “Em quen nhiều nhà văn lắm, đến đảo Loan Loan vừa quen thêm được một người nữa, giờ cậu ấy đang ở cùng khách sạn với em này, nói là cũng tới để ký sách.”
“Ồ?” Lệ Đại Hải dửng dưng hỏi: “Bút danh người đó là gì?”
“……AD Canxi sướng rên cái gì đó.”
“Em! Biết! Cậu! Ấy!?”
“Đúng vậy.” Lệ Đại Hà nói: “Đẹp trai lắm, là người đồng tính, bạn trai cậu ta cũng đi cùng.”
Lệ Đại Hải: “…………” Lòng tôi đau quá.
Nói tóm lại, chỉ vì chuyện này, địa vị của Lệ Đại Hà trong lòng Lệ Đại Hải đã thoắt cái tăng lên.
Lệ Đại Hà viết tiểu thuyết tuy kiếm được nhiều tiền nhuận bút, nhưng bình thường hắn sống xa hoa như một cậu ấm nhà giàu, tiêu xài vô độ, thường thường phải cậy nhờ anh trai là Lệ Đại Hải tiếp tế.
Lệ Đại Hải nói: “Em giúp anh điều tra rõ khi nào bọn họ về khách sạn, tăng gấp đôi tiền tiêu vặt cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-vit-da-gion/470056/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.