Hôm đó, uống xong trà sữa quán Hà Cẩn Nhiên, Hàn Chấn cảm thấy mình tựa như một người không có tiết tháo.
Không! Cậu nghĩ, chỉ có thể trách trà sữa ở đó quá ngon. Cậu chưa bao giờ được uống trà sữa ngọt mát như vậy, ngon gấp trăm ngàn lần Koi với Gongcha.
Cậu khổ sở nói với hệ thống: “Làm sao bây giờ? Tao sợ là mình sẽ không xa được Hà Cẩn Nhiên.”
Hệ thống: “…… Bạn thích hắn mất rồi hở?”
Hàn Chấn khịt mũi, nói: “Tao yêu trà sữa nhà anh ta mất rồi.”
Hệ thống: “……”
Còn đáng sợ hơn là ngày nào Hà Cẩn Nhiên cũng sẽ hỏi cậu có uống trà sữa không qua WeChat. Cậu dùng ý chí kiên định từ chối.
Nhưng Hà Cẩn Nhiên lại nói là…… có thể ship thẳng tới cửa nhà cậu!!
Trù đợi, rung rinh mất rồi.
Chưa tới hai mươi phút sau, cửa phòng bị gõ vang. Hà Cẩn Nhiên mang xanh sữa trân châu cậu thích uống nhất vào nhà.
Hàn Chấn tiện tay cuộn quần áo bẩn trên sofa vào, chỉ vào chỗ trống, nói: “Anh ngồi đi.”
Hà Cẩn Nhiên nói: “Tôi cảm thấy anh nên dọn dẹp phòng.”
“Ờm…… Tôi biết.” Hàn Chấn ngáp một cái, vừa uống trà sữa vừa nói: “Thì cũng là vì công việc bận bịu quá, không có thời gian dọn.”
Hệ thống: “Bạn lừa ai đấy?”
Hàn Chấn kệ nó.
Hà Cẩn Nhiên nói: “Dù sao giờ tôi cũng đang rảnh không có việc gì, hay để tôi dọn giúp anh?”
Hàn Chấn lập tức gật đầu, “Được chứ ha ha cảm ơn anh, lần sau tôi sẽ ủng hộ trà sữa nhà anh.”
Hà Cẩn Nhiên lọc cọc lạch cạch giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-vit-da-gion/470026/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.