Mấy ngày sau.
Cửa Minh đức y quán bị đá văng, một đám cẩm y vệ ào ào xông vô, chỉ vào y sư nói: “Có người báo chỗ ngươi tư tàng tội phạm truy nã!”
Y sư cười xuề, “Sao thế được, chỗ ta chỉ là y quán bình thường, chữa trị người mắc bệnh phụ khoa……”
Thủ lĩnh cấm y vệ không dao động, vung tay lên cao giọng nói: “Chúng tiểu nhân! Lục soát cho ta!!”
Y sư: “……”
Bọn họ thật sự không lục soát được gì. Thủ lĩnh cấm y vệ nửa tin nửa ngờ nhìn thoáng qua y sư, rồi quay đầu sang thanh lâu bên cạnh.
Sáng tinh mơ, nơi này sao có thể kinh doanh. Thủ lĩnh đá văng cửa, gân cổ hét: “Có người báo ở đây tư tàng tội phạm truy nã!”
Tú bà đang mơ ngủ bèn ba chân bốn cẳng chạy tới, ân cần nói: “Ui, vị gia này, Di Hồng Viện chúng ta sáng sớm không tiếp khách. Các huynh đệ đã mệt mỏi một đêm, ngài không thể cho bọn họ nghỉ ngơi lúc sao, ghét ghê~”
Thủ lĩnh cẩm y vệ không dao động, vung tay lên cao giọng hô: “Chúng tiểu nhân, lục soát cho ta!”
Đám cẩm y vệ phía sau lập tức lục soát từng gian nhà, sau một hồi binh hoang mã loạn, bọn họ đẩy cánh cửa cuối cùng…
“Quỷ tà răm, sáng sớm đã rờ ngực người ta……”
Chỉ thấy bên trên giường lớn là một nam tử không thấy rõ mặt đang động tay động chân với ca nhi nằm dưới.
Đám cẩm y vệ sợ đóng cửa lại, hai mặt nhìn nhau, dồn dập cảm thán hai vị này thật đúng là tinh lực tràn trề, sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-vit-da-gion/470023/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.