Hôm sau.
Mới tờ mờ sáng, Hàn Chấn đã rửa mặt chải đầu trang điểm xong, cùng Lệ Đại Hải đến hội trường Tu Chân Đại Tái. Vòng thi đấu thứ hai sắp bắt đầu, người tu chân bị loại cũng không hề rời khỏi Lãng vân đảo mà ngày ngày đến xem thi đấu như cũ.
Với những người mới như bọn họ, dù chỉ quan sát tu sĩ kỳ Trúc Cơ đánh nhau cũng là một trong những phương pháp có thể đề cao tu vi.
Lệ Đại Hải hơi im ắng. Trước kia gã còn nói với Hàn Chấn vài câu, nhưng hôm nay không hiểu vì sao lại im như hến đi hết đường, không buồn nhìn Hàn Chấn một cái.
Hàn Chấn còn tưởng rằng gã hôm qua trông thấy ghèn của mình bị buồn nôn, cậu âm thầm ảo não, nghĩ thầm độ hảo cảm vất vả lắm mới nâng lên e là lại rớt xuống thung lũng.
Hai người cứ như vậy nhìn nhau không nói gì trải qua một buổi sáng không vui vẻ.
Cùng với nhân số thí sinh giảm bớt, lôi đài cũng trở thành trận đấu 1v1. Một trăm vị tu sĩ cuối cùng còn sót lại sẽ tiến vào trận chung kết, chọn ra ba kẻ mạnh nhất lần lượt là huy chương vàng bạc đồng!
Đồng thời, cũng sẽ có một tu sĩ may mắn đạt được cơ hội qua thẳng vào vòng chung kết!
Mà giờ khắc này, chủ nhiệm tu chân hói đầu nhìn khán giả, sắp đọc ra cái tên được tuyển thẳng gây kích động nhân tâm.
Tu sĩ dưới sân khấu bàn tán xôn xao.
“Má ơi, không phải là ta chứ, hồi hộp thật……”
“Lầu trên thật không biết xấu hổ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-vit-da-gion/470010/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.