Alice thẩn thờ nhìn người con gái với mái tóc xanh nhạt bóng lưỡng xõa dài đang đứng. Gương mặt góc cạnh thon gọn hài hòa. Đôi mắt to tròn với mâu đồng vàng kim hoà đen như có thể tỏa sáng mà trở nên huyền bí. Sóng mũi cao dài nối tiếp đôi môi dày mọng quyến rũ như cánh hoa máu. Hàng mày rộng dài thanh thoát tô nhấn cho một phần sắc xảo. Thân hình cao ráo mặc chiếc váy hai dây đỏ thẫm phất phới đung đưa theo động tác. Làn da mịn màng trắng ngọc như sứ mà khiến người nhìn không thể rời mắt... Chỉ tiếc là trên thân cô gái này lại mang một cỗ giá lạnh rét buốt không muốn ai xâm phạm...
" Ah xin lỗi, tại tôi gấp gáp nên va phải tiểu thư "
Alice đứng lên cúi đầu nhận tội, cô gái kia không thèm quan tâm chẳng nói lời nào đã xoay người rời đi. Để lại bóng lưng ngọc ngà xinh đẹp...
" Ah... phải rồi, tiểu Bạch Ngọc... em ở đâu vậy? Tiểu Bạch Ngọc? Em trở lại đi... "
Alice hốt hoảng đi khắp nơi tìm kiếm, hòa lẫn dòng người hỗn độn khuất xa thân ảnh bé nhỏ.
Rầm...!! Bộp...!!
Âm thanh vang lên mạnh mẽ lại hung tợn, đánh xuống sàn nhà khiến mặt đất vỡ ra làm từng mảnh. Người dân và nhân viên đã sớm tản đi hết, chỉ để lại khoảng lặng cho không gian rộng lớn. Một con ma cà rồng xấu xí thối rửa như thú dữ bị chọc giận đang gầm gừ nhìn bọn người Ngọc Lưu Ly.
- Gừ... Grà... Guhh...
" Xích Quân, qua bên đó chặn nó lại "
Dương Hoàng Nam cất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-van-nang-ta-la-vuong/1790608/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.