Sau khi trở về , tình trạng của Băng Du đã ngày càng tệ . Thiên Sơ dùng ma pháp để chế thuốc , rồi đưa cho cô bé uống . Mọi người trong phòng hồi hộp , thân thể Băng Du được bao phủ bởi ma pháp . Sau đó mọi thứ tan đi , hai mắt mở ra nhìn xung quanh . Phùng Hy Hy vui vẻ , nước mắt hai hàng ôm chầm lấy cô ta
" Cậu làm tớ sợ quá "
" Xin lỗi "
Âm thanh yếu ớt vang lên , nhưng trên mặt lại mang theo nụ cười tươi tắn . Hoàng Hậu Mira nắm lấy tay cô ta
" Con không sao là tốt , lát nữa ta cho người đi làm đồ để con tẩm bổ "
Trong gian phòng tràn đầy không khí hòa hợp , đáy lòng cô dâng lên cỗ cảm giác phấn khích khi thấy bọn họ vui vẻ hạnh phúc . Xoay người ra ngoài , sau khi trở về Thịnh Phong Thần đã biến mất . Không biết là đi nơi nào , cô bước vào nhà kính . Quả nhiên Lăng Vũ đang ngồi trên ghế uống trà ôm sách ngắm nhìn những đóa hoa hồng trãi dài kia . Hương thơm quanh quẩn trong nhà kính , cô bước tới lạnh nhạt ngồi xuống đối diện
" Không ra đón ? "
" ... "
" Sao vậy ? "
" ... "
" Khó chịu ? "
" ... "
Cô nhìn hắn , vẫn im lặng không nói câu nào . Cô thấy vậy cũng không nói nhiều , đứng lên tưới hoa . Ánh sáng của bầu trời soi sáng chiếu qua cửa kính dày , không mang theo sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-van-nang-ta-la-vuong/1790573/chuong-151.html