Trong căn phòng lớn , có vài học sinh ngồi đó . Trước mặt cô , Cẩn Duệ và Kỳ Anh . Phùng Hy Hy ấp úng
" Em ... khi em vừa vào , đã ... đã bị đưa đến hòn đảo kỳ lạ . Có ... có vài bạn may mắn đã thoát được , nhưng chúng em không biết đã xảy ra chuyện gì . Chỉ biết ngồi trên hòn đảo mà chờ "
Kỳ Anh nâng gọng kính , gật nhẹ đầu hỏi
" Vậy quái thú có thường xuyên tấn công ? "
- Ân !!! Có , nhưng đều bị mùi hương của cái cây xua đuổi
- Có rất nhiều quái thú
- Phải !!! Đáng sợ lắm
" Vậy có thấy loài vật nào giống người tấn công học sinh không ? "
Cẩn Duệ vừa ghi chép vừa hỏi , đám học sinh lắc đầu . Bọn cô đã thực hiện việc điều tra , tuy không nhất thiết nhưng trách nhiệm của họ không thể tránh khỏi . Sau khi làm việc xong , mỗi người tự phân ra từng việc để làm ...
___________________________
Băng Du bước đi vào khu vườn , hai má ửng hồng nhìn xung quanh . Nhớ lại hình ảnh mình ở dưới nước , trái tim không khỏi đập mạnh .
" Ah ... c ... cảm ... cảm ơn anh "
" Không có gì , làm tốt lắm "
Âm thanh lạnh lùng vang lên , Băng Du quay lại liền thấy một thân nam nhi đồng phục trắng cao quý . Mái tóc trắng đen tung bay trong gió , mặt nạ bạch kim . Đôi mắt đen láy một mảng băng hàn , cô ta hai má ửng hồng hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-van-nang-ta-la-vuong/1790569/chuong-147.html