3 ngày sau bọn họ đều xuất phát đến ngọn đồi đó , tương truyền rằng nơi đây là dãy núi hiểm trở với những điều ma quái . Đã có rất nhiều những mạo hiểm gia đến đây chụp phong cảnh và khám phá , nhưng đều chết bất đắc kì tử . Xác được quăng ra khỏi núi ...
Vong Kỳ lái xe mỉm cười ôn hòa
" Sư phụ của thầy cũng chỉ sống gần đó mà thôi , có thể nói là người canh chừng và bảo vệ Tà Tâm núi "
Thiên Hà nghe thấy liền hỏi
" Các vị là thầy trừ tà , sao lại không vào đó thu phục tà linh ? "
" Ha ha haaa ... làm sao được ? Nơi đó có những quỷ dữ rất đáng sợ . Cả sư phụ thầy cũng không thể làm gì ngoài canh chừng chúng , không cho chúng rời khỏi núi "
" Đáng sợ như vậy sao ? "
Tuyên Anh lo lắng hỏi , Kha Ly ngồi bên ghế lái phụ xoay đầu nói
" Muốn vào trong phải có sự cho phép của cha ta . Hai người hãy lo liệu "
Cả hai bất ngờ trước lời nói của Kha Ly , Thiên Hà mỉm cười nhẹ
" Hóa ra tiểu thư đây là con gái của vị thầy sư đó "
" Cha ta pháp danh là Đoạn Linh Sư "
Kha Ly nói rồi quay lên , Vong Kỳ nhìn qua gương chiếu hậu bên ngoài khẽ nheo mày . Thiên Hà thấy liền hỏi
" Có vấn đề gì sao ? "
" Không có gì "
Chiếc xe 8 chỗ chạy dài theo con đường vắng vẻ lên núi , xung quanh bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-van-nang-ta-la-vuong/1790550/chuong-128.html