Mọi người tập trung đông đủ ở phòng khách, nhìn người con trai tuấn lãng đang ngồi đó. Đình Lan dựa vào lòng hắn hạnh phúc, đó không ai khác là Phong Dương Chu Vũ...
Diệp Cơ khi thấy hắn liền liếc nhìn, Chu Vũ lạnh lùng lên tiếng
" Cảm ơn vì đã chiếu cố Lan nhi "
Âu Nghi phất tay nói
" Không! Mà anh sao biết chúng tôi ở đây? "
" Tôi có gắn một định vị thu nhỏ trong mặt dây chuyền của Lan nhi. "
Lời nói Chu Vũ lạnh lùng, đôi mắt lạnh lùng vô cảm nhìn đến cô. Sau đó quay qua Đình Lan nói
" Tôi có rất nhiều việc cần làm, hiện tại em hãy đi cùng họ. Hãy đến thành phố A, nơi đó có lực lượng phòng vệ rất cao. Những người thức tỉnh dị năng đều ở đó "
Mọi người nhìn nhau, Tử Ân lạnh lùng hỏi
" Vậy những người chưa thức tỉnh dị năng? "
" Đều ở đó "
Cô nhìn xung quanh không thấy A Phong liền nheo mài lại, nơi đáy mắt hiện lên ý cười. Di Anh nhìn đến Chu Vũ lên tiếng
" Sao anh không dẫn theo Đình Lan? "
" Không thể! Rất nguy hiểm "
Đình Lan ở trong lòng Chu Vũ thoải mái, nghe như vậy liền lo lắng
" Anh sẽ không sao chứ? "
Chu Vũ cười nhạt nâng cằm Đình Lan, nói
" Em lo lắng cho anh sao? "
" Hừ... anh nói gì vậy? "
Bọn họ nói chuyện tình tứ, Diệp Cơ bên cạnh buồn bã. Di Anh nhìn đến chán ghét, sau đó quay qua Đình Lan nói
" Hai người thật hạnh phúc, nếu Mạt Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-van-nang-ta-la-vuong/1790514/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.