Buổi tối, màn đêm bao phủ tất cả. Những ánh sao sáng ngời chiếu xuống. Trong phòng của cô, tiểu Bát Đản đang ngủ trên sô pha ngon lành. Khóe mi vẫn còn đọng lại hơi nước, tiểu Huyết đưa đuôi choàng qua ôm lấy nó. Cái đầu nhỏ tựa vào bụng tiểu Bát Đản, tiểu Bát Đản thức giấc nhìn thấy liền dùng chân đạp tiểu Huyết ra
" Cút! Ai cho ngươi đụng vào gia gia "
Tiểu Huyết tức giận nhưng vẫn nén xuống, nói
" Là con trai mà giận dỗi còn hơn đàn bà "
" Kệ ta! Cút đi, cấm chạm vào ta "
Tiểu Bát Đản đứng dậy muốn đi qua giường của cô, nhưng bị cái đuôi tiểu Huyết quấn lại vật trở về. Tiểu Huyết quấn chặt lấy thân hình đầy lông mềm mịn của tiểu Bát Đản, cái đầu nhỏ tựa vào người nó
" Cho ta ôm "
" Không! Ai cho ngươi ôm, đi mà ôm tiểu Hắc. Ta muốn ngủ với ký chủ "
Tiểu Bát Đản vùng vẫy muốn thoát ra nhưng tiểu Huyết càng siết chặt hơn, cái lưỡi lè ra.
" Yên đi! Ngươi muốn chủ nhân tỉnh giấc à? "
Tiểu Bát Đản nghe vậy liền nằm yên, tiểu Huyết thỏa mãn nằm trên người nó. Tiểu Bát Đản đưa tay nhỏ đánh vào đầu tiểu Huyết, chán ghét nói
" Cút ra! Ngươi là con trai mà suốt ngày ôm ôm ấp ấp. Ta là để hồ ly mĩ nhân ôm, không cho rắn thúi xấu xí như ngươi ôm "
Tiểu Huyết bị đau liền tức giận, quấn lấy tiểu Bát Đản nói
" Ngủ đi! Sau này đợi ngươi kiếm được con hồ ly cái đi rồi tính "
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-van-nang-ta-la-vuong/1790509/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.