Ban đêm tại hoàng cung:
Ánh đèn vàng lộng lẫy khắp nơi, mọi người tất bật chuẩn bị cho yến tiệc. Tại ngự thiện phòng, một bóng đen lướt qua đi vào. Nhìn đến một nồi canh, mở ra bỏ vào một thứ bột trắng rồi biến mất. Khi bóng đen đó biến mất, một người hầu đi vào. Cầm lấy khay đựng nồi canh đi...
Nữ hầu đi đến một gian phòng
" Công chúa! Là Thanh Trúc đây "
Từ trong vang ra tiếng nói nhẹ nhàng
" Vào đi "
Nữ hầu đẩy cửa bước vào, nhìn đến Ái Linh đang ngồi trên bàn sững sờ.
" Công chúa! Hôm qua hoàng hậu nghe tin người về liền cho người mang qua nhân sâm. Bảo là nấu cho công chúa uống "
" Sao hoàng hậu lại không đến thăm ta? "
Ái Linh nhìn đến hỏi
" Hoàng hậu nghe nói dạo này thân thể không khỏe. Không thể đến thăm người "
Nữ hầu được gọi là Thanh Trúc vừa mút canh ra chén vừa nói
" Không khỏe? "
" Phải! Dạo này thân thể người không tốt. Ít khi ra ngoài. Hoàng hậu dù sao cũng đã nuôi dưỡng người khi nương nương mất, đã chăm sóc người và cho người sự cao quý như bây giờ. Người khi rảnh cũng nên đến thăm hoàng hậu để chứng tỏ sự hiểu thảo "
Thanh Trúc đưa muỗng cho Ái Linh nói
" Ta biết! Nhưng hoàng hậu xem trọng ta cũng chỉ vì hài nhi đã bị mất tích. Ta bất quá cũng chỉ là cái bóng cho đứa trẻ không rõ sống chết kia thôi "
Ái Linh cầm muỗng lên uống một ngụm canh, Thanh Trúc thở dài nói
" Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-van-nang-ta-la-vuong/1790494/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.