Buổi chiều với bầu trời trong xanh, cô mỉm cười đi đến cung điện chính của Donald. Vừa bước vào cô đã thấy First đứng đó xem văn kiện trên bàn nhưng không thấy Donald. Cô chạy lại lay lay áo First
" Pa pa đâu? "
" Ah! Tiểu công chúa, bệ hạ vừa rời đi rồi "
First thấy cô liền kinh ngạc, sau lại mỉm cười vui vẻ
" Pa pa đi đâu? "
" Bệ hạ... chắc là đên khu rừng trắng "
Cô gật đầu xoay người chạy đi tìm Donald. Vừa bước vào khu rừng trắng xóa, cô cảm nhận không khí luân chuyển mát mẻ. Từ phía xa nhìn thấy một bóng người nam nhân ngồi dưới gốc cây. Dáng vẻ tựa như không màng tới điều gì, mái tóc vàng tung bay trong cơn gió. Xung quanh là hàn khí lạnh lẽo, tựa như cùng người nam nhân này hoàn toàn hợp nhau. Loại khí chất băng lãnh khiến người ngạt thở...
Cô mỉm cười chạy lại gần Donald, nhìn thấy ánh mắt của hắn đang nhắm lại liền nhẹ nhàng đi tới ngồi xuống. Cô lặng nhìn Donald mang theo sự mệt mỏi, cũng im lặng ngồi đó không nói gì. Bỗng nhiên Donald mở mắt ra kinh ngạc nhìn cô
" Sao con lại ở đây? "
" Con tìm pa pa "
Donald trở lại bộ dáng lạnh lùng, nhưng nơi đáy mắt lại hiện lên sự yêu thương nhàn nhạt
" Có chuyện gì sao? "
Cô lắc đầu nói
" Muốn nhìn pa pa thôi, sao pa pa lại đến đây? Pa pa có gì phiền muộn sao? "
Donald bế cô vào lòng ngồi, đưa bàn tay to lớn vuốt mặt cô
" Không có... "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-van-nang-ta-la-vuong/1790469/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.