Bầu trời dần ngã tối, cô từ biệt Mặc Sĩ Tuyệt Ca. Nhìn hàng cây xào xạc xung quanh, cơn gió thổi qua lạnh lẽo. 
[ Ký chủ! Người định làm gì? ] 
" Hử? Bệ hạ vẫn chưa ra. Ta muốn đến nơi để Cửu Thiên Huyền Lôi kiếm " 
[ Người biết chỗ sao? ] 
" Hừ! Tất nhiên không biết " 
[?? ] 
" Có bản đồ không? " 
[ Hiển thị bản đồ ---- Tải thành công ] 
Bỗng từ mắt cô hiện lên một tấm bảng màu xanh lá nhạt trong suốt, cô theo lối mòn mà đi theo hướng dẫn. Dừng lại một chút cô thấy có một khoảng trống hình tròn. Xung quanh thì toàn là cây cối. 
[ Đây là nơi cấm, và cũng là trận địa để vào nơi để Cửu Thiên Huyền kiếm ] 
" Nếu ta vào chắc cũng chẳng lành lặn để đi ra " 
[ Đúng vậy! Khi người khai mở cấm địa trận này. Khẳng định gây ra náo động không nhỏ ] 
" Vậy có cách gì không? " 
[ Dịch chuyển thần không ------ Khai mở ] 
Tiểu Bát Đản vang lên tiếng nói rồi trong phút chốc cô cũng biến mất như chưa từng xuất hiện. Cơn gió thổi qua cuốn theo lá cây tạo nên cảm giác rùng rợn 
___________ 
Trong chớp mắt cô đã đứng tại một đỉnh huyền la, theo như cô thấy thì xung quanh có vẻ lạnh lẽo và cô không ở mặt đất. Mà nơi đây được treo lơ lửng giữa không trung. Trước mắt cô không xa có một thanh kiếm rất đẹp màu xanh dương được những sợi dây xích buộc lại và cắm vào một tảng đá. Xung quanh thanh kiếm tỏa ra tiên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-van-nang-ta-la-vuong/1790446/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.