Một bàn tay đột ngột nắm lấy tay cậu, Cố Từ Thần giật mình hất bàn tay ấy ra, khuỷu tay vô tình va vào cạnh tường phát ra tiếng 'cạch' trầm đục. Già làng đang mài dao bên ngoài nghe thấy, lập tức quay lại, đôi mắt xếch sắc lạnh nhìn chằm chặp về phía hai người. Tay bà ta cầm dao phay, gằn giọng lên tiếng.
- Ai đó?
Cố Từ Thần thầm than không ổn. Cậu nhịn đau ở khuỷu tay, cắn chặt môi chuẩn bị tinh thần một sống một chết với bà ta. Cùng lắm thì xem như diệt trừ một mối nguy hại cho dân làng đi. Dựa theo lời của cô gái ban nãy thì việc làm của bà ta chắc chắn không để lộ ra cho người dân biết. Cũng đúng thôi, dù sao chuyện này quá mức ác độc!
Già làng nhìn chằm chằm về căn phòng chứa dụng cụ, da mặt căng chặt, ánh mắt ngoan độc. Tay bà ta cầm dao phay, bước chầm chậm về phía đó, dụ dỗ.
- Đừng trốn nữa, ra đây bà thương. Trong đó bụi bẩn nhiều lắm, hít nhiều không tốt đâu.
Nếu như không phải chứng kiến hình ảnh tàn bạo vừa rồi, Cố Từ Thần chắc chắn sẽ lầm tưởng bà ấy hiền lành thật sự. Đáng tiếc, điều đó không phải.
Khoảng cách giữa già làng và Cố Từ Thần càng lúc hẹp, cả người cậu căng cứng, không dám lơ là giây phút nào. Ngay khi già làng đứng trước cửa, bỗng có tiếng lục đục phát ra từ phía khác thu hút sự chú ý của bà ta. Già làng dừng lại một lúc lâu, sau đó xoay người rời đi. Thế nhưng Cố Từ Thần không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-uoc-nguyen-tu-vong/175718/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.