Chương trước
Chương sau
Đầu giờ chiều, Nana cùng đám nữ nhân rục rịch về đến nhà, trên người các nàng khoác đầy những món quà lưu niệm sặc sỡ với đủ thể loại khác nhau.
Từ những món ăn đường phố cho tới những bộ quần áo xa hoa... Ngay cả một con mèo tam thể cũng bị các nàng mua về!
"Mẫu hậu, chúng ta trở về!" Nana vừa vào đến nhà đã hứng khởi hét to.
"Nana, con về rồi sao, hôm nay đi chơi vui chứ?" Sephie hiền thục từ trong phòng bước ra.
Chứng kiến Sephie, Nana liền lao tới ôm chầm lấy nàng, rối rít kể về chuyến đi chơi như một đứa trẻ, hoàn toàn không có hình ảnh của một vị nhị công chúa cao quý.
À quên, đại công chúa cũng đâu có trưởng thành gì... May ra là người trong ba chị em nếm trải hương vị trái cấm sớm nhất thôi.
"Hề, vui ghê ta?" Momo cũng từ trong phòng bước ra ngoài, nhếch miệng cười nói.
"Momo, em cười cái gì?" Nana chứng kiến Momo cười đểu mình liền phồng má, sau đó nàng chợt nhớ tới điều gì, nhìn Momo nói ra:"Đúng rồi, tại sao sáng chị rủ, em không có cùng đi chơi?"
Bình thường nhắc đến đi chơi kiểu này, nhất là tại một nơi kỳ lạ như trái đất, đáng nhẽ người hứng khởi nhất phải là Momo mới phải chứ?
Chắc chắn có gì đó mờ ám.
"Hmm, tại em có việc phải làm ở nhà vô cùng quan trọng rồi" Momo bí hiểm cười, sau đó quay sang nhìn Sephie nói ra:"Đúng không mẫu hậu!"
"Mẫu hậu, Momo nói thật chứ?" Nana ngạc nhiên hỏi.
"Đúng thế, chúng ta có việc rất quan trọng phải làm!" Sephie mỉm cười nhẹ nhàng, sau đó trong đầu không tự chủ được nhớ lại những giây phút trong khoảng không gian kia.
Ở trong không gian tưởng chừng như thời gian ngừng trôi mà Lăng Thiên tạo ra, nàng và hắn quấn lấy nhau một cách trần tục như hai con rắn, không giây phút nào mà cả hai không nghỉ ngơi cả.
Hắn bắn vào bên trong nàng không biết bao nhiều lần, lên ngực, lên bụng, vào miệng cũng có... Nếu tính rộng ra, có lẽ cũng phải trên dưới hai ngàn lần rồi...
Mà điều đặc biệt nhất là, chả hiểu sao nàng lại không có cảm giác mệt mỏi, cũng liền mặc cho hắn làm mình suốt khoảng thời gian đó mà không ăn không uống... Thật kỳ lạ!!!
"Mẫu hậu, người cười cái gì?" Nana nhìn thấy Sephie nở nụ cười ngọt ngào liền tò mò, sau đó nàng liền giống như phát hiện điều gì đó đặc biệt lắm, vội vàng kinh ngạc:"Mẫu hậu, người trông trẻ đẹp hẳn ra!!!"
"Có- Có sao?" Sephie thấy con gái khen mình cũng liền nở nụ cười vui sướng.
"Thật mà, xinh đẹp hẳn ra luôn, ngực còn to ra nữa..." Nana nhe răng, định quay sang tìm kiếm sự đồng tình của Momo thì liền phát hiện, giống như cô em gái song sinh của mình, ngực giống như cũng to ra.
"Hai người..." Nana há hốc mồm, một ý nghĩ hoang đường liền xuất hiện trong đầu nàng.
Momo và mẫu hậu, hai người họ ở nhà mát xa ngực cho nhau...?
"Nana, chị đang nghĩ linh tinh gì thế, em vẫn thế mà!" Momo nhanh chóng đánh trống lảng phủ định, sau đó quay sang nhìn Sephie nói ra:"Ngược lại thì, mẫu hậu quả thực đẹp ra và... to hơn, chỉ là bởi giờ người đang mang thai thôi, chắc hẳn chúng ta sớm hay muộn liền sẽ có một vị đệ đệ hoặc muội muội nữa!!!"
"..."
Cả căn phòng bỗng chốc im lặng trong thoáng chốc, cuối cùng hồ hởi như vỡ tổ.
"Sephie-san, Momo nói là thật sao?" Haruna há miệng kinh ngạc.
"Ư- Ừm..." Sephie đỏ mặt cúi đầu, đồng thời trừng mắt nhìn về phía đứa con gái út của mình.
"Hehe, ai bảo mẫu hậu độc chiếm anh rể của con!" Momo giống như không nhìn thấy, cứ thế tại chỗ mà cùng mọi người chia sẻ thông tin.
Đám người lần lượt chúc mừng, ai nấy cũng vô cùng vui vẻ, nhất là đám người như Natsumi, Ringo,... Các nàng cũng đã từng sinh con nên có vẻ như hiểu nhau rất nhiều.
"Thật tuyệt, không biết khi nào mình mới nếm thử cảm giác có người đạp đạp trong bụng nữa...?" Saki một mặt hâm mộ.
"Tiểu thư, chúng ta tối tới có nên chủ động một chút..." Ở bên cạnh, Rin lập tức đưa ra chủ ý.
"Ri- Rin, ngươi nói ngốc cái gì, chủ động liền sẽ trở thành người ngất đi sớm nhất đấy!" Saki đỏ bừng mặt nói khiến cho mọi người được một phen tức cười, bởi ai cũng hiểu thâm ý Saki nói là gì.
Ôm lấy bụng Sephie, Nana thỉnh thoảng đưa tay vuốt ve, sau đó nghi hoặc ngẩng đầu nói:"Mẫu hậu, là đệ đệ hay muội muội?"
"Nana, nói ngốc cái gì, mẫu hậu cũng vừa biết tin thôi!" Momo nhìn cô chị gái song sinh của mình như một đứa ngốc nói, sau đó cũng tiện quay sang hỏi Sephie:"Đúng rồi mẫu hậu, khi nào thì bọn con mới được có em để chơi?"
"Cái này sao...?" Sephie trầm tư một lát, sau đó không nghĩ ngợi trả lời:"Giống như liền là... mấy ngàn năm đi?"
"Ra là mấy ngàn năm sau..." Momo mỉm cười gật đầu, sau đó lần nữa phát hiện bầu không khí có chút không đúng.
Mâ- Mấy ngàn năm?
"Mẫu hậu, người nói mê sảng cái gì, bọn con làm gì sống tới lúc đó để chờ chứ?" Nana phồng má, hiển nhiên là nàng cho rằng Sephie đang lừa nàng.
"Ta lừa con làm gì...!" Sephie cau mày đáp.
Đây chính là cốt nhục của Lăng Thiên, hắn đã nói là mấy ngàn năm thậm chí là mấy vạn năm ra đời liền sẽ là như thế. Còn về vấn đề tuổi thọ, nàng cũng liền không có hỏi, bởi nàng tin tưởng người đàn ông của cuộc đời mình.
"Nhưn- Nhưng mà..." Nana oan ức không nói lên lời, sau đó chỉ đành cúi đầu thì thào nói:"Rõ ràng lúc mang thai con và Momo, mẫu hậu chỉ nói có một năm thôi mà..."
Đám người lần nữa vui đùa thảo luận chuyện tình cái thai, mãi cho tới khi tiếng Lăng Thiên vọng ra từ trong bếp, lúc này mọi người mới dừng lại mà cùng nhau ngồi quây quần bên mâm cơm.
"Oa, anh yêu, sao nay anh lại có hứng thú vào bếp thế, lại còn làm nhiều món ngon như vậy chứ?" Lala ôm lấy Lăng Thiên hỏi.
"Ta nghe nói Sephie có thai, liền đặc biệt một phen chúc mừng ấy mà!" Lăng Thiên hời hợt trả lời, sau đó liền liếc mắt đưa tình nhìn Sephie.
Chứng kiến nam nhân của mình tốt bụng đến thế, lại nhớ tới cái tên trước đó chỉ biết đánh đánh đấm đấm, Sephie trong lòng vô cùng ngọt ngào. Nếu không phải còn có nhiều người ở đây, nàng chắc chắn sẽ nằm xuống bàn mà chổng mông lên cho Lăng Thiên chinh phạt mình rồi.
"Chủ nhân, ngài và..." Mikado nhỏ giọng hỏi.
"Suỵt, biết thế đi..." Lăng Thiên bí hiểm nháy mắt, điều này chúng nữ trong nháy mắt liền hiểu.
Hóa ra... Tác giả cái thai trong bụng của Sephie liền là của...
Xâu chuỗi lại mọi việc, đám chúng nữ cũng liền hiểu ra tại sao lúc nãy Sephie nói nàng phải mang thai mấy ngàn năm. Quả thực, nếu như người thụ thai là Lăng Thiên, các nàng liền sẽ không có gì bất ngờ lắm.
Đến cả việc hồi sinh người chết hắn còn làm được, vậy thì khiến một người sống thọ mấy vạn năm thì có gì khó, lúc đó có khi cái thai trong bụng liền đã trưởng thành rồi ấy chứ?
À mà nhắc đến vụ cái thai, rõ ràng Sephie mới tới một ngày liền sẽ dính bầu, trong khi rõ ràng đám các nàng cùng với hắn cũng phải được trên dưới trăm lần rồi chứ...?
Thật may mắn!!!
Đám nữ nhân trao đổi với nhau bằng ánh mắt, duy chỉ có Nana cùng Lala, hai chị em ngốc nghếch này vẫn còn đang hứng khởi ăn uống, hoàn toàn không biết phụ hoàng của mình vừa bị mẫu hậu đội cho một cái nón xanh xanh to lớn trên đầu...
"Cuối cùng việc của Sephie cũng xong, vậy cuối cùng liền chỉ còn lại có Yami và..." Lăng Thiên trong đầu lóe lên một thân ảnh mỹ nữ tóc vàng ngực bự trong nguyên tác, sau đó liền quay sang nhìn Mikado hỏi dò:"Mikado, việc điều tra người đó, có tiến triển chưa?"
"Chủ nhân, vẫn chưa có ạ, không biết nàng vì lí do gì mà không chịu liên lạc-" Mikado đáp, nhưng khi nàng còn chưa kịp nói hết câu, chiếc đồng hồ nhỏ trên tay nàng liền kêu bíp bíp vài tiếng, sau đó một giọng nói ngọt ngào từ trong đó phát ra:"Mikado, tớ nhận được email của cậu rồi, tớ đang trên đường đến trái đất, hi vọng chúng ta sớm gặp lại..."
"..."
Thiên đạo đây là muốn nhanh chóng đuổi ta rời đi cái thế giới này sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.