Công chúa ngủ trong rừng nay đã bật đèn xanh, phải chăng chàng hoàng tử còn do dự mà bóp phanh?
Dĩ nhiên là không rồi!
Lăng Thiên thấy Haruna đã chủ động đến mức này chắc chắn nàng đã phải dũng cảm ghê lắm, nên hắn vì không muốn mất thì giờ cũng như khiến nàng đổi ý, liền cũng cúi đầu xuống hôn lên đôi môi ngọt ngào kia.
Ah, mùi ngọt ngào giống như dâu tây vậy!
Hai người cứ thế nằm ôm hôn nhau một cách nhẹ nhàng, mãi cho đến khi Haruna dần có chút không thở nổi, lúc này Lăng Thiên mới buông bờ môi ướt át kia ra.
"Ah?"
Nụ hôn kết thúc, Haruna lúc này mới lấy lại được bình tĩnh, liền vội vã đưa tay che mặt rồi quay đầu sang một bên, không còn dám nhìn Lăng Thiên thêm lần nào nữa.
Quá xấu hổ, nàng vậy mà chủ động, lại còn với thầy giáo của mình nữa chứ!!!
Nếu như Lăng Thiên đã có gia đình? Nếu như có người nào đó biết việc hai người vừa làm?
Nàng bị đình chỉ học thì không nói, nhưng Tenryu-sensei sẽ bị cho thôi việc mất!!!
"Ah, giống như ta quên Sensei là quản lý tại khách sạn nổi tiếng.... Ah, Haruna, ngươi đang suy nghĩ gì thế này?" Haruna đỏ bừng mặt lắc đầu.
"Haruna-chan!"
Lúc này, Lăng Thiên nào để cho nàng có thời gian do dự nữa, hắn đưa tay kéo nàng vào lòng, đặt nhẹ bàn tay lên vuốt ve mái tóc màu mực tím kia.
Cảm nhận thấy sự rung động trong cả con tim lẫn cơ thể, Haruna cũng không có phản kháng, để mặc cho Lăng Thiên làm xằng lằm bậy trên cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tu-yeu-than-ky-bat-dau/1602404/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.