Công chúa ngủ trong rừng nay đã bật đèn xanh, phải chăng chàng hoàng tử còn do dự mà bóp phanh? Dĩ nhiên là không rồi! Lăng Thiên thấy Haruna đã chủ động đến mức này chắc chắn nàng đã phải dũng cảm ghê lắm, nên hắn vì không muốn mất thì giờ cũng như khiến nàng đổi ý, liền cũng cúi đầu xuống hôn lên đôi môi ngọt ngào kia. Ah, mùi ngọt ngào giống như dâu tây vậy! Hai người cứ thế nằm ôm hôn nhau một cách nhẹ nhàng, mãi cho đến khi Haruna dần có chút không thở nổi, lúc này Lăng Thiên mới buông bờ môi ướt át kia ra. "Ah?" Nụ hôn kết thúc, Haruna lúc này mới lấy lại được bình tĩnh, liền vội vã đưa tay che mặt rồi quay đầu sang một bên, không còn dám nhìn Lăng Thiên thêm lần nào nữa. Quá xấu hổ, nàng vậy mà chủ động, lại còn với thầy giáo của mình nữa chứ!!! Nếu như Lăng Thiên đã có gia đình? Nếu như có người nào đó biết việc hai người vừa làm? Nàng bị đình chỉ học thì không nói, nhưng Tenryu-sensei sẽ bị cho thôi việc mất!!! "Ah, giống như ta quên Sensei là quản lý tại khách sạn nổi tiếng.... Ah, Haruna, ngươi đang suy nghĩ gì thế này?" Haruna đỏ bừng mặt lắc đầu. "Haruna-chan!" Lúc này, Lăng Thiên nào để cho nàng có thời gian do dự nữa, hắn đưa tay kéo nàng vào lòng, đặt nhẹ bàn tay lên vuốt ve mái tóc màu mực tím kia. Cảm nhận thấy sự rung động trong cả con tim lẫn cơ thể, Haruna cũng không có phản kháng, để mặc cho Lăng Thiên làm xằng lằm bậy trên cơ thể của mình. Dù đây là lần đầu tiên nàng thân mật với đàn ông con trai đến vậy... "Haruna, em đẹp lắm!" Lăng Thiên mở miệng khen ngợi, hắn vừa xoa đầu nàng, vừa đưa tay hơi bóp nhẹ vào cặp vú to tròn phía dưới. "Ưm..." Haruna bị Lăng Thiên sờ vào vùng nhạy cảm liền rên lên một tiếng, sau đó thở dốc, gương mặt vừa đỏ ửng, vừa ngại ngùng nhìn Lăng Thiên ngập ngừng hỏi:"Sen- Sensei, thầy... Có gia đình chưa?" Gia đình? "À, dĩ nhiên là có rồi!" Lăng Thiên không dấu giếm mà trả lời. "Ah, quả nhiên là như vậy!" Haruna tâm trong nháy mắt chìm xuống, nàng giống như vừa nhận ra bản thân mình vừa đê tiện đến nhường nào. Thân là học sinh, lại dám chủ động câu dẫn thầy giáo, nhất là khi người đó còn đã có gia đình! Haruna, việc ngươi vừa làm chính là phá hoại hạnh phúc gia đình người khác đó, thật không biết xấu hổ mà!!! Đồ tiểu tam, đồ Tuesday, đồ trà xanh... Thấy Haruna rầu rĩ không vui, kinh nghiệm tán gái của Lăng Thiên bao năm nào không biết nàng đang suy nghĩ gì, liền đưa miệng lên cắn nhẹ vào vành tai của nàng một cái, sau đó thì thào:"Quên không nói, nữ nhân của ta không phải chỉ có một..." "Hả?" "Nói- Nói như vậy, sensei chính là kẻ..." Haruna che miệng kinh hô, chữ "xấu xa" cuối cùng nàng còn chưa nói ra, nhưng trong lòng không hiểu sao lại cảm thấy vui vẻ. Đã như vậy, thêm một người nữa chắc không sao đâu nhỉ??? "Suy nghĩ ngốc nghếch gì đâu!" Lăng Thiên đưa tay gõ đầu Haruna một cái, sau đó liền ho khan, gương mặt dần nở nụ cười xấu xa:"Dù sao thì... Ta cũng không phải người trái đất, có hậu cung (Harem) thì đã làm sao?" Là người ngoài hành tinh, sẽ không bị phụ thuộc vào cái rằng buộc pháp lý một vợ một chồng!! "Thật à sensei?" Nghe được Lăng Thiên nói mình không phải người trái đất, hiển nhiên Haruna hoàn toàn không tin, nàng xem ra là Lăng Thiên vì không muốn nàng lo lắng lên tìm cách nói dối nàng. Lời nói dối này không xấu, miễn cưỡng chấp nhận được! Theo nàng nghĩ, Lăng Thiên có thể đúng là không chỉ có một nữ nhân, nhưng chắc hẳn một người là trên giấy tờ chính thức, những người khác sẽ giấu bên ngoài... Dù sao thì, Sensei chính là người có tiền, bao nuôi vài ba nữ nhân thì cũng đâu thấm vào đâu đâu!! Biết là khiến cho Haruna tin rằng người ngoài hành tinh tồn tại rất là khó, thế nên Lăng Thiên liền ôm nàng theo kiểu công chúa mà đứng dậy, "xoẹt" một tiếng liền biến mất. Đợi đến khi Haruna định thần lại, cả hai người lúc này đã ở ngọn núi sau trường rồi... "Ta- Ta đang mơ sao?" Haruna ngạc nhiên đến nỗi, nàng còn đưa tay xuống mặt đất, bứt lấy vài nhánh cỏ dại trên đó... Nhưng tất cả đều không phải là huyễn tưởng, chính là sự thật tồn tại 100% "Tiếp tục nào!" Lăng Thiên không có để Haruna có cơ hội ngạc nhiên, liền tiếp tục ôm lấy nàng xé rách không gian. Lần này, hắn cùng Haruna xuất hiện đã không phải nằm trong phạm vi của nước nhật, mà là đang ở khu vực xa hoa bậc nhất tại Mỹ - Los Angeles. Cứ như thế nhảy vài lần, mãi cho đến khi Haruna gương mặt đã triệt để ngốc trệ, Lăng Thiên mới lần nữa đưa nàng về trường, dừng lại ở trong phòng y tế!! "Sensei... Điều thầy nói... Là thật?" Haruna ngẩng đầu, gương mặt không hiểu sao đột nhiên nghiêm túc. "Thế nào? Vẫn chưa tin? Vậy để ta-" Lăng Thiên ngạc nhiên hỏi, nhưng chưa kịp hắn tiếp tục mở miệng, nàng liền đã chủ động đưa tay khoác lên cổ hắn kéo hắn xuống, cho hắn đè lên người mình! "Haruna-chan?" Lăng Thiên tròn xoe mắt nhìn Haruna, không nghĩ tới tiểu nữ sinh lớp trưởng thường ngày đoan trang, nghiêm túc học giỏi lại chủ động đến như thế này. Quả nhiên tính cách thật không nên nhìn mặt, mà nên để người đó ở trên giường... "Sensei... Đã thầy không ngại, vậy thì..." Haruna đỏ mặt, tuy biết bản thân vừa hành động dễ gây cho Lăng Thiên ấn tượng xấu, nhưng nàng không hiểu sao trong lòng liền bảo rằng, phải mau chóng nắm lấy cơ hội, đừng để người đàn ông của đời mình vụt qua. "Haruna, yên tâm, đời này ta sẽ đối xử tốt với em!" Mở miệng một tiếng đảm bảo, Lăng Thiên cũng không chần chừ nữa, "xoẹt xoẹt" vài ba tiếng, bộ quần áo comple trên người hắn cũng liền ném xuống đất. Hai người nằm ôm nhau trên giường y tế. Dĩ nhiên, đôi môi của cả hai cũng không có nghỉ ngươi, chúng quấn lấy nhau như hai con rắn đang giao phối vậy... "Ah... Sensei..." Haruna thở dốc mở miệng, nhưng rất nhanh đôi môi nàng liền tiếp tục bị công kích, đầu lưỡi càng là bị bạn tình đùa giỡn... Áo lót trắng tinh khôi, quần lót hồng hào màu dâu tây... Cả hai trong lúc Lăng Thiên mân mê đôi môi nhỏ bé của Haruna đã được hắn từ từ lột xuống, để cho một Haruna với thân hình kiều diễm, dễ thương động lòng người hiện ra trước mặt hắn. Nhìn tấm thân thể trắng nõn không tì vết trước mặt, Lăng Thiên chậc đầu lưỡi một tiếng, quả nhiên là ngực nàng có chút nhỏ, nhưng so với cô nàng Mio Sawada, nó chắc chắn lớn hơn một vòng. Mio đạt tới 73, còn Haruna chắc được 79... "Sensei, đừng nhìn mà, xấu hổ lắm..." Haruna dùng tay che lại mặt Lăng Thiên, cố không để hắn nhìn chằm chằm vào cơ thể mình như thế. Ah, thật dễ thương mà!!! "Haruna..." Lăng Thiên mỉm cười không nói, hắn rướn người lên phía trước, đặt con c-c của mình vào giữa hai bầu ngực của nàng, để cho thứ đó của hắn chĩa thẳng vào gương mặt nhỏ nhắn kia. Nhìn thấy thứ khủng bổ của Sensei trước mặt, Haruna gương mặt vô cùng ngại ngùng, nhưng nhớ tới những thứ mà nàng đã lén giấu chị mình xem liền nhanh chóng tỏ ra bình thường. Trong sách... Những động tác kia giống như không khó lắm? Nữ nhân 15-16 tuổi, cái tuổi này ở Nhật đáng nhẽ ra phải rất thành thục rồi mới đúng, nhưng thân là học sinh ngoan ngoãn, Haruna đến một mảnh tình vắt vai còn chưa có, nói gì tới chuyện kia. Ah, giống như quên hình như bản thân có hơi thích bạn học sinh tên là Yuuki Rito một chút... À mà thôi kệ đi!!! Sensei... Hắn là người duy nhất trong lòng mình!!! Lăng Thiên không biết, giờ đây hình bóng Yuuki Rito trong đầu Haruna đã vô thức bị nàng xóa đi, nhưng cho dù biết, hắn cũng không có để tâm. Haruna là của hắn, bây giờ và mãi mãi về sau cũng vậy!!! "Chụt!" Đưa nhẹ cánh môi lên, Haruna hơi rướn đầu về phía trước, nàng hôn nhẹ lên đầu khấc của Lăng Thiên một cái thử, cảm giác nó không có vị khó ngửi như trong sách mô tả liền yên tâm lè lưỡi, liếm nhẹ xung quanh khiến nó dần trở lên ướt át. Thấy súng của mình đã lên đạn hoàn tất, Lăng Thiên lúc này mới rút con c-c của mình ra, sau đó đưa xuống phía dưỡi, nơi cái l-n nhỏ bé hồng hào của nàng đang co thắt như đang hít thở. Một chút lông mới nhú... Thật đáng yêu mà!!! "Haruna, yên tâm ta sẽ nhẹ nhàng!" Lăng Thiên mở miệng nói. "Sen... Sensei, tới đi...!" Haruna nhắm chặt mắt lại không dám nhìn mà mở miệng. Nàng... Chuẩn bị được mất trinh, thứ mà cô bạn thân của nàng - Risa, đã làm điều đó từ lâu rồi!! "Phạch!!!" "Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh" Tiếng đau đớn kêu lên khắp căn phòng y tế trống trải, nước mất của Haruna tràn ra cùng với đó là giọt máu đỏ thấm ướt ga trải giường. Nàng... Chính thức trở thành nữ nhân!!! "Haruna, yên tâm, không đau đâu!!!" Lăng Thiên thấy tiểu nữ nhân của mình đau đớn liền có chút thương xót, liền vội vã nhoài người lên phía trước, dùng đầu lưỡi của mình liếm đi thứ nước mắt mặn của nàng đã tuôn ra. Vì để tránh cho Haruna quá tập trung vào cơn đau, Lăng Thiên vừa nhấp nhẹ phía bên dưới, vừa một bên hôn lên từng nơi phía trên cơ thể nàng. Hôn lên mắt, hôn lên môi, hôn lên má, hôn lên cổ, hôn lên cặp ngực kiều diễm kia... "Phạch Phạch" "Ahhh... Ưm...." Quả nhiên là đã có tác dụng, chỉ mất khoảng 15 phút, những tiếng rên la đau đớn của Haruna đã được thay thế bằng những tiếng rên rỉ nhẹ nhàng. Thấy một màn như vậy, Lăng Thiên lúc này mới dám tăng tốc độ nhấp hông... "Phạch Phạch Phạch" "Ahhh... Sensei... Sươ- Sướng, sướng lắm!!!" Haruna đầu nhễ nhại mồ hôi, cặp vú thì càng khoa trương hơn nảy lên nảy xuống theo từng nhịp nhấp hông, nhưng gương mặt nàng lại tràn đầy hạnh phúc mà mỉm cười. Tuy quá trình mất trinh có hơi đau đớn, nhưng mất trong tay một người mà mình có tình cảm, đó lại là điều hạnh phúc nhất!!! Choàng tay lên cổ Lăng Thiên, lại một lần nữa Haruna chủ động hôn lấy hắn, nhưng lần này nụ hôn vô cùng ướt át và đầy nhục dục, không còn giống như cái cách nhẹ nhàng khi hai người lần đầu làm chuyện đó. "Ahhh.... Ahhhh" "Phạch Phạch Phạch" "Ưm...." Được một thoáng, Lăng Thiên liền bế Haruna lên mà xoay người nàng lại, để nàng chống tay lên tường, sau đó cả hai lại tiếp tục quấn lấy nhau đầy hoang dại. Cứ như thế, sau khi thay đổi tư thế hai ba lần, Haruna lúc này đã thấm mệt vì ra quá nhiều... "Haruna, ta ra đây, để ta rút-" "Sen- Sensei... Không- không cần đâu... Ahhh.... Anh cứ bắn vào bên trong đi, hôm nay là ngày an toàn!" Haruna rên rỉ kiều diễm nói. Đã Haruna nói như thế, Lăng Thiên liền không chần chừ nữa, liền ôm chặt tiểu mỹ nhân vào lòng, sau đó gồng mình một cái... "Phụt!!!" "AHhhhhhhhhhhh" Cảm nhận lấy hơi nóng phía bên trong tử cung, Haruan toàn thân co rút lại rên lên, sau đó liền kiệt sức mà ngã xuống, nằm trong cơ thể rắn chắc của tình lang mình. Ôm lấy tiểu mỹ nhân vào lòng trong khi tiểu để đệ vẫn còn nằm trong người cô bé, Lăng Thiên lúc này đưa tay lên xoa lấy tấm lưng trần của nàng, sau đó mở miệng thì thào:"Hối hận không?" "Không đâu!" Haruna miễn cưỡng dùng chút sức lực lắc đầu, sau đó rướn đầu xuống hôn nhẹ lên má Lăng Thiên rồi mỉm cười nói:"Em yêu anh nhiều lắm sensei, thế nên từ giờ đối xử tốt với em nhé!!!" "Haruna!!!!" "Ah?" Nhìn nàng dễ thương đến vậy, Lăng Thiên nào có kièm lòng được nữa, liền lại ôm lấy nàng xoay người, tiếp tục trò chơi mà cả hai vừa mới làm trước đó...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]