Chương trước
Chương sau
"Xoẹt"
"Oaaaa"
Nhìn Lăng Thiên một kiếm ra, vô số sinh linh sống lại khiến Izayoi gương mặt thất thần.
Công tử của mình là thần sao?
Được đám nữ nhân phía sau hâm mộ, Lăng Thiên tuy có chút vui vẻ, nhưng bù lại, có những thứ làm hắn không vui nổi.
Sử dụng Thiên Sinh Nha, đã phục sinh vô số người, nhưng điểm công đức tuyệt nhiên vẫn chưa tăng lên một điểm nào kể từ khi nào đạt tới con số 85.
"Rốt cuộc thì tại sao?" Lăng Thiên bực mình nghĩ.
Chỉ thêm 15 điểm nữa thôi, hắn khả năng sẽ có thể chân chính phục sinh Kikyo và Izayoi, nhưng cứ với cái đà này thì...
"Đã Thiên Sinh Nha không thể tiến triển, thôi thì chuyển sang làm nhiệm vụ phó bản của Thiết Toái Nha vậy!" Lăng Thiên trầm ngâm, sau đó quay qua nhìn Kagome nói ra:"Chuyển hướng, chúng ta không tới cung điện nữa!"
"Ah?"
"Không đi tìm nửa viên ngọc tứ hồn còn lại nữa sao?" Kagome ngạc nhiên hỏi.
Tiểu nữu này vẫn tin chúng ta là đang đi tìm ngọc tứ hồn?
"Yên tâm, ta dám khẳng định ngọc tứ hồn rồi sẽ tự tìm tới chúng ta!" Lăng Thiên kỳ bí nói, sau đó hắn liền quả quyết xoay người, để mặc cho Kagome với gương mặt khó hiểu.
"..."
"Lão bá, ngươi biết nơi nào đi tới xào huyệt của Dơi mặt quỷ chăng?" Lăng Thiên nhìn một lão già lưng gù trước mặt dò hỏi.
Lão già ngước nhìn đám người Lăng Thiên, sau đó hắn vừa chỉ tay về một hướng, vừa lắc đầu nói ra:"Ở hướng đó, nhưng Dơi mặt quỷ rất nguy hiểm, công tử ngươi..."
"Yên tâm, ta có dám chắc!" Lăng Thiên mỉm cười, sau đó vẫy vẫy tay, ra hiệu các nàng đi theo mình.
"Tướng công, thiếp nghe nói Dơi mặt quỷ tuy không mạnh, nhưng bọn chúng vô cùng đông đúc, đặc biệt bọn chúng còn sở hữu bản mệnh pháp bảo Huyết San Hô, thứ mang tới khả năng tạo ra một lớp kết giới vô cùng mạnh mẽ, vũ khí bình thường sẽ không phá vỡ được, chúng ta có nên...?" Sango có chút lo lắng nói.
"Bộp"
"Ngốc, không tin ta sao?" Lăng Thiên vỗ mông Sango một cái.
Bị Lăng Thiên kích thích, Sango mặt mũi nhanh chóng đỏ ửng, nàng liếc mắt về phía bên cạnh, thấy đám tỷ muội giống như không có trêu chọc liền thở phào một hơi.
Chỉ là nàng không biết, Izayoi khi chứng kiến hành động vừa nãy, nàng liền thực sự có chút khó hiểu.
Đã qua được vài ngày kể từ lúc nàng đi theo Lăng Thiên, nhưng hiển nhiên vẫn chưa thấy Lăng Thiên động chạm gì vào người nàng...
"Chả nhẽ công tử bị... liệt?" Izayoi không dám tin nghĩ.
"Nghĩ gì thế?" Kikyo một bên thấy Izayoi thất thần, bèn nghi hoặc hỏi.
Izayoi liếc mắt nhìn về phía Lăng Thiên một chút, sau đó hạ thấp giọng nhìn Kikyo nói ra:"Kikyo tỷ, công tử hắn không thấy... cùng với chúng ta... làm chuyện đó?"
"Ngốc, nói linh tinh cái gì?" Kikyo hiếm thấy mặt mũi có chút ửng đỏ, sau đó nhanh chóng nghĩ tới điều gì, mặt mũi liền ảm đạm xuống.
Nàng biết, vì cái gì Lăng Thiên không có chạm vào người nàng cùng với Izayoi, đơn giản vì hiện tại, cơ thể của hai người các nàng chính là không trọn vẹn nha.
Bất tử, linh lực vô biên thì sao chứ, cuối cùng đến những hành động cơ bản nhất như ăn và ngủ còn không thể làm được!
"Giá mà cơ thể ta có thể bình thường..." Kikyo đưa tay chạm vào vết nứt ở vùng eo mình, có chút buồn rầu thì thào.
"Vù vù"
Đang trong lúc Lăng Thiên cùng với đám tiểu nữu cười nói vui vẻ, bất chợt, một con bạch xà không biết từ chui ra, há hàm răng liền ngoạm vào chân hắn một cái.
"Cái quỷ gì?"
Cảm nhận thấy hơi chút ngứa ngứa, Lăng Thiên thuận tay liền dẵm bẹp một cái, qua đó chấm dứt sinh mạng của con tiểu bạch xà kia.
Phía xa xa, chứng kiến Lăng Thiên một dẫm giết chết tiểu bạch xà, một tên nữ nhân xinh đẹp với mái tóc bạc trắng trong lòng kinh ngạc nói:"Tên kia, bộ da hắn làm bằng sắt hay sao?"
Vừa nãy, nàng tận mắt chứng kiến, tiểu bạch xà đã nhe hai đôi răng nanh cắn vào chân Lăng Thiên, nhưng đến da cũng không đâm thủng nói gì đến có máu chảy ra.
"Chết tiệt, quả nhiên nhiệm vụ không dễ làm, thảo nào tên Naraku đó đánh đổi nửa viên ngọc tứ hồn với ta!" Nàng cắn răng tức giận nói.
Nữ nhân này không ai khác chính là Hắc pháp sư Tsubaki, kẻ được Naraku lợi dụng để giết chết Lăng Thiên bằng cách cho nàng một thứ mà nàng không thể từ chối được - nửa viên ngọc tứ hồn!
Nhìn đám người Lăng Thiên vẫn bình yên vô sự lên đường, Tsubaki con mắt dừng lại ở trên người Lăng Thiên một chút, sau đó liếc về phía Kikyo đằng sau hắn, ánh mắt tràn đầy sát khí thì thào:"Kikyo, không nghĩ tới ngươi còn sống, vậy thì thù cũ hận mới cũng liền thanh toán luôn thôi...!"
Tsubaki... vô số năm trước, khi biết Kikyo - nữ pháp sư canh giữ ngọc tứ hồn pháp lực đang dần yếu bớt bởi nàng dính phải kiếp nạn tình duyên cùng một tên bán yêu. Vì muốn đoạt được ngọc tứ hồn, nàng đã khiêu chiến Kikyo, kết quả là thất bại thảm hại.
Thất bại thì cũng thôi đi, không những không đạt được ngọc tứ hồn, lời nguyền mà nàng định ếm lên người Kikyo khi đó đã bị Kikyo đánh bật lại về phía con mắt bên phải khiến giờ đây, cứ mỗi khi nhìn thấy vết tích xấu xí trên đó, nàng thường vô cùng căm phẫn.
"Ta đã đánh đổi linh hồn để có được thanh xuân, nhưng tại sao Kikyo lại vẫn trẻ đẹp như vậy?" Tsubaki nghi hoặc nghĩ.
Ít nhất thời gian đã trôi qua 50 năm, chả nhẽ nàng ta cũng giống mình, đánh đổi linh hồn với yêu quái?
"Không không không, ả ta là người vô cùng thánh khiết, sẽ không làm như vậy, thế nên trong chuyện này chắc chắn có gì bí mật ở đây..." Tsubaki nheo mắt, nàng muốn có được bí mật đó!
Con yêu quái mà nàng đánh đổi linh hồn để lấy thanh xuân khá là yếu. Thế nên, nếu như có một ngày không thể duy trì yêu lực cho nó, thanh xuân của nàng sẽ không tồn tại được lâu!
Vốn dĩ, kế hoạch của Tsubaki chính là sử dụng tiểu bạch xà kia, kiếm lấy về một giọt máu của Lăng Thiên sau đó nguyền chết hắn. Nhưng nhìn tình hình này, khả năng kế hoạch kia liền bị ngâm nước.
"Tên nam tử da dày thịt béo cùng với Kikyo thì chắc sẽ không có cơ hội, vậy thì..." Một ý nghĩa hiểm ác từ trong đầu nàng xuất hiện...
"..."
"Tenryu, phía trước!" Kagome kinh hô, chỉ tay về phía trước. Tại đó, vô số yêu quái đang tiến công về phía các nàng.
"Lũ rác rưởi này không cần tướng công ra tay!" Sango quát lạnh, sau đó lôi ra Phi Lai Cốt.
Sango, Kikyo, Kagome,... Ba người các nàng đều tranh thủ, bởi hiếm lắm mới có cơ hội thể hình bản thân mà không phải dựa dẫm vào Lăng Thiên.
"Rin, các tỷ tỷ thật giỏi a?" Đằng sau, Izayoi mỉm cười nói.
"Hứ!"
Nhưng là, Rin giống như không có muốn nói chuyện với nàng, ít nhất là cho đến hiện tại, bởi vì tiểu cô nương này vẫn còn giận chuyện hôm ở rừng trúc đây mà!
Nhìn công tử cùng các tỷ tỷ đại triển thân uy, Izayoi hồn nhiên không biết, lại một con tiểu bạch xà nữa bí hiểm đang len lỏi luồn ra phía sau các nàng...
Trong bóng tối, nhìn thấy bé cưng của mình sắp thành công, Tsubaki liền nhe răng cười hí hửng.
"Đã đám người các ngươi khó đối phó, vậy thì ta sẽ dùng tính mạng của lũ yếu đuối đằng sau, khiến cho ngươi vì các nàng mà cam nguyện mà giao ra tính mạng của mình!"
"Phập!"
"Thành công?"
Tsubaki hí hửng nghĩ, nhưng khi nàng nhìn lại, một cảnh tượng vô cùng kinh khủng liền xuất hiện.
Trước mắt nàng, tên nam nhân da dày thịt béo kia đang đứng tại đó nở nụ cười bí hiểm. Trên tay hắn, vẫn còn đang bóp chặt tiểu bạch xà đang thoi thóp của bản thân...
"Ngươi- Ngươi-" Tsubaki kinh hãi không nói lên lời.
Lăng Thiên nheo mắt nhìn nàng, hắn giống như cười mà không phải cười nói:"Đối phó ta không được liền quay sang uy hiếp tính mạng của người thân bên cạnh ta, có vẻ như ngươi..."
"... Rất thích nếm trải cảm giác xuống địa ngục nhỉ, Tsubaki!!!!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.