Chương trước
Chương sau
Trong thoáng chốc, khi Lăng Thiên sử xuất Tsukuyomi, Sesshomaru tâm trí liền bị kéo vào trong thế giới do chính Lăng Thiên tạo ra.
Tại đây, không gian xung quanh tối om, không có lấy nổi một bóng người. Dĩ nhiên, đây chỉ là thế giới huyễn tưởng, không hề có thật!
"Ma thuật gì đây?" Sesshomaru hiển nhiên không hiểu, hắn cứ nghĩ bản thân bị Lăng Thiên kéo vào nơi nào đó.
"Grào"
Đúng lúc này, bên cạnh hắn, một tiếng gầm thét vang lên.
Sesshomaru quay đầu nhìn lại, chứng kiến một con yêu quái không lồ với ba con mắt đang chầm chậm tiến về phía mình.
"Hừ, dám thách thức Sesshomaru ta? Ngươi có gan?" Khinh thường một tiếng, Sesshomaru liền lao tới, sử dụng móng vuốt của mình chẻ con yêu quái không lồ làm đôi.
"Uỳnh!"
Xác yêu quái ngã xuống, bỗng chốc hóa thành hư vô khiến Seshomaru có chút kinh ngạc.
Không có máu... Chả nhẽ?
Đúng như dự kiến của hắn, ngay sau đó, có hai con yêu quái hình dạng xấu xí khác nhau cũng từ bốn phương tám hướng công kích tới, hòng ý muốn chém giết Sesshomaru.
"Muốn lấy số lượng để làm ta khuất phục sao?" Sesshomaru nhếch miệng, vẫn như cũ là một trảo.
Hai con, bốn con, tám con, mười sáu con, ba mươi hai con,... Bội số cứ liên tục gấp đôi, cho tới khi con số đạt tới hơn một tỷ con yêu quái, cuối cùng, Sesshomaru vì tinh bì lực tuẫn, bị đám cục súc vẫn chưa khai mở tâm trí đó dùng thịt đè!
"..."
Phía bên ngoài, chứng kiến chủ nhân mình bỗng chốc bất động, Tiểu quỷ hầu hạ đi bên cạnh Sesshomaru lo lắng, hắn muốn chất vấn Lăng Thiên, nhưng nghĩ tới tên này đến thiếu gia nhà mình còn không đánh thắng được nên đành nuốt trôi cục tức.
"Này, ngươi nói đưa hắn một thanh kiếm để hắn hài lòng cơ mà?" Một bên, lão già Toutousai nghi hoặc hỏi.
Lăng Thiên liếc mắt lườm hắn một cái, sau đó không có việc gì nói ra:"Đừng nói với ta là ngươi không biết bản thân hắn bên trong cơ thể cũng có một thanh kiếm đi?"
"Cái- Cái gì?" Toutousai kinh hãi.
Sự kinh hãi của hắn không phải là vì ngạc nhiên khi biết Sesshomaru bên trong cơ thể có một thanh kiếm, mà sự ngạc nhiên của hắn chính là tại sao Lăng Thiên lại biết được chuyện này.
Phải biết rằng, việc Sesshomaru sở hữu thanh kiếm của riêng mình ngoại trừ hắn ra, chỉ có khuyển đại tướng là biết, cớ sao một người ngoài như Lăng Thiên lại biết được?
Bao năm qua, hắn vẫn luôn đau đầu vì việc làm thế nào để Sesshomaru nhận ra sự tồn tại của thanh kiếm đó, nhưng hiển nhiên vẫn chưa thể thành công. Bởi lẽ, muốn có được thanh kiếm đó, Sesshomaru phải buông bỏ sự chấp nhất đối với di vật của cha mình là Thiết Toái Nha và luôn phải giữ vững lòng kiêu hãnh của yêu quái dù cho bản thân đang ở nghịch cảnh nào.
Nhưng để làm được điều đó, tuy nói dễ mà lại chẳng dễ, bởi ai chẳng biết, Thiết Toái Nha chính là một trong tam đại thanh kiếm hùng mạnh bậc nhất, mà lại yêu quái đâu phải là súc vật vô tri, bọn hắn cũng có cảm xúc, cũng sẽ biết sợ hãi mỗi khi bản thân sắp chết...
"Uỳnh Uỳnh Uỳnh!"
Đúng lúc này, xung quanh cơ thể Sesshomaru, một lượng lớn lôi điện xuất ra từ trong bàn lòng bàn tay hắn.
Sesshomaru mở mắt, chứng kiến Lăng Thiên ở trước mặt, hắn không do dự gì mà vung tay ra.
Ngay lập tức, từ vị trí đứng của Sesshomaru, vô số luồng lôi điện tựa như những con rắn len loi tới, tấn công về phía Lăng Thiên.
Lăng Thiên nhếch miệng, hắn cũng phong khinh vân đạm, dùng Thiết Toái Nha một trảm về phía Sesshomaru.
"Phong Thương!"
"ĐOÀNG!!!!!!!!!"
Phong và Lôi va chạm tạo lên vụ nổ to lớn. Mãi cho đến khi khói bụi tan hết, trước mặt Lăng Thiên và Sesshomaru đâu còn là mảnh đất bằng nữa mà là một cái hố sâu vạn trượng.
Từ trên tay của Sesshomaru, lúc này luồng lôi điên mới từ từ biến mất, hiện ra một thanh kiếm với lưỡi kiếm được in lấy vô số hoa văn kỳ lạ. Đây chính là kết quả của việc Sesshomaru đã thành công đạt tới hai điều kiện trên, trở thành một đại yêu quái mà không phải sống dưới cái bóng của cha mình!
Bạo Toái Nha (Bakusaiga)!
"Bạo Toái Nha sao? Uy lực vẫn là không tệ, có thể chính diện ngang cơ với Thiết Toái Nha bản nhược hóa khi hút lấy yêu khí của ta, chỉ tiếc rằng đối với khả năng của thanh kiếm này, ta cũng không thích thú cho lắm" Lăng Thiên hài lòng gật đầu, đồng thời vẫn có chút nuối tiếc.
Không thể không nói, Bạo Toái Nha chính là một thanh kiếm không tệ, nhưng so với những khả năng đặc biệt của ba thanh kiếm tam giới, Bạo Toái Nha cũng không đặc biệt cho lắm.
Tại vì sao? Bởi vì lôi điện phát ra từ Bạo Toái Nha mang khả năng giống như Amaterasu vậy, nó khiến cho đối thủ mỗi khi dính đòn sẽ bị lôi điện tiếp tục ăn mòn, trừ phi đối phương nhanh chóng chặt đứt phần bị chém liên kết với cơ thể nếu không lôi điện sẽ tiếp tục lan tới và hủy diệt toàn bộ.
Amaterasu cũng vậy, chỉ khác là thay vì là lôi điện, Amaterasu lại là hỏa diễm... Và cường đại hơn!
"Chúc mừng, Bạo Toái Nha về ngươi, nếu cần vỏ kiếm thì chắc hẳn tên Toutousai bên cạnh ngươi lúc nào cũng mang theo người rồi!" Lăng Thiên mỉm cười nói.
Sesshomaru hiếm thấy một tia hòa hoãn khi nhìn vào thanh kiếm của mình, sau đó ánh mắt lại tràn đầy lạnh lùng liếc nhìn Toutousai.
Lão già này... Chắc hẳn biết thanh kiếm này từ lâu rồi đi?
"Chú- Chúc mừng Sesshomaru, ngươi đã vượt qua cha ngươi rồi!" Toutousai ngượng ngùng nói, sau đó cũng đàng hoàng từ trong bọc hành lý lôi ra một cái vỏ kiếm.
"Xoẹt"
Đút kiếm vào vỏ, Sesshomaru hài lòng giắt thanh kiếm vào bên hông của mình, đồng thời rút ra Thiên Sinh Nha, một phát ném tới trước mắt Lăng Thiên.
"Của ngươi!" Nói xong, hắn liền quay người rời đi!
Lăng Thiên thấy Thiên Sinh Nha đã đến tay, nhưng hắn cũng chưa vội tới cầm lấy, mà lại một lần nữa nhìn Sesshomaru gọi lại hắn.
"Lại có chuyện gì?" Sesshomaru không kiên nhẫn hỏi, nếu không phải biết thực lực của bản thân so với Lăng Thiên yếu hơn, hắn chắc chắn không có dài dòng mất thời gian mà đã rút kiếm lao tới chém Lăng Thiên rồi.
"Trước khi rời đi, cho ta biết địa chỉ của mẫu thân ngươi và mộ huyệt mẫu thân Inuyasha đi!" Lăng Thiên cười hiền lành hỏi.
Sesshomaru nhìn Lăng Thiên chăm chút, sau đó như có như không liếc nhìn sang Kagome cùng Kikyo!
Hóa ra... Hắn không có giết ta là bởi vì điều đó sao...
"Phật"
Từ trong ngực rút ra một tờ giấy, sau đó ngay lập tức phi về phía Lăng Thiên.
Bất lấy tờ giấy Sesshomaru đưa, Lăng Thiên hài lòng gật đầu, sau đó không kiên nhẫn phất tay:"Được rồi, ngươi có thể đi, nhớ thường xuyên về thăm mẹ ngươi nhé... Ta chờ!"
Người nói vô ý, người nghe hữu tình... Sesshomaru tuy biết khả năng Lăng Thiên muốn làm gì, nhưng hắn cũng chẳng thèm quan tâm, cứ thế mà mang theo tên tiểu quỷ người hầu rời đi.
Ầy, thật vô tình mà!
Cùng rời đi là Toutousai, trước khi đi, hắn thật sâu liếc nhìn Lăng Thiên, trong lòng liền dấy lên sự sợ hãi.
Tên bán yêu này, thực lực đã kinh khủng không nói, không chỉ việc chiếm lấy di vật của lệnh tôn dành cho Inuyasha và Sesshomaru, mà ngay cả phu nhân của lệnh tôn mà hắn...
"Ài, thôi thì dù sao ta cũng chỉ là một tên thợ rèn, không cần quan tâm vậy!" Lắc lắc đầu, Toutousai cũng cưỡi tam nhãn ngưu rời đi!
Lúc này, đồng không mông quạnh, tại đó vẫn chỉ còn lại Lăng Thiên cùng nhị nữ.
Cầm lên tờ giấy mà Sesshomaru đưa, Lăng Thiên hít một hơi thật sâu, sau đó nhếch miệng tươi cười.
Bình thường, nếu như có kẻ nào dám cả gan chống đối hay rút vũ khí chỉ vào người hắn, trăm phần trăm kẻ đó đã đi chầu diêm vương rồi, nhưng lần này, chỉ duy nhất Sesshomaru là ngoại lệ.
Bởi vì sao ư? Đơn giản vì hắn có một người mẹ tốt, hay nói chính xác hơn là bởi vì mẹ hắn lên hắn được sống!
Ân, giá trị duy nhất mà ngươi có chính mà mẹ ngươi!
"Giống như tên nàng ấy là Arina thì phải...?" Lăng Thiên suy nghĩ.
"Phập"
Lúc này, Kagome cũng từ trong sợ hãi bình tĩnh lại, nàng bước tới bên cạnh Thiên Sinh Nha, một hơi rút ra thanh kiếm sau đó mang về đưa cho Lăng Thiên.
"Thế nào? Không có sợ ta?" Lăng Thiên trêu tức hỏi.
Kagome đỏ mặt, nghĩ tới khi biết Lăng Thiên là bán yêu, bản thể lại là một con rồng quả thực khiến nàng sợ hãi. Nhưng nhớ tới khi lần đầu gặp hắn, hắn giống như không có làm hại mọi người, lại cứu mình một mạng, cho nên...
"Ây da, tại ngươi đẹp trai nên ta tha thứ lần này đấy!" Tự trấn tĩnh trong lòng, Kagome nhìn Lăng Thiên mỉm cười nói:"Bán yêu có gì mà sợ, dù sao ngươi cũng đâu phải yêu quái thuần chủng đâu!"
"Cốc"
"Ui da, sau ngươi lại cốc đầu ta nữa rồi?" Kagome ôm đầu, nũng nịu nói.
Lăng Thiên nhếch miệng, ánh mắt hắn lúc này cũng liếc nhìn về phía Kikyo.
Nàng không giống như Kagome, không có lạc quan như vậy. Bởi lẽ, bán yêu tuy đúng là có mang một nửa là con người, nhưng ai biết bản chất của hắn có hiền lành như con người hay không. Phải biết rằng, bản thân nàng còn chính tay phong ấn một tên bán yêu xấu xa kia kìa.
"Hừ" Kikyo lạnh giọng quay người đi, không muốn nhìn mặt Lăng Thiên.
Lăng Thiên cười cười không nói câu gì, ánh mắt hắn lúc này nhìn chằm chằm vào Thiên Sinh Nha trên tay, chờ đợi âm thanh ngọt ngào từ hệ thống.
Quả nhiên, sau một khắc, cái tiêng "Ting" êm tai đó lại lần nữa xuất hiện...
【 Ting, ký chủ tiếp nhận phó bản nhiệm vụ: Độ hóa nhân gian】
【 Nhiệm vụ mô tả: Cứu một mạng người còn hơn xây bảy tòa tháp, sở hữu thiên sinh nha, không đi cứu người quả thực phí cả đời thanh xuân】
【 Nhiệm vụ yêu cầu: Sử dụng Thiên Sinh Nha phục sinh người chết, tích lũy đủ 100 điểm công cức. Điểm công đức hiện tại: 0/100】
【 Nhiệm vụ phần thưởng:" Thiên Sinh Nha trong cửa hàng sẽ nhập vào Thiên Sinh Nha hiện tạ i】
【 Nhiệm vụ thời hạn: Không hạn chế!】
"..."
"Hệ thống, ngươi đi ra cho ta!" Lăng Thiên gầm thét giận dữ.
Thiết Toái Nha cùng Tùng Vân Nha thì cũng thôi đi, đều là những nhiệm vụ thường thường không có gì lạ, cớ sao về phần Thiên Sinh Nha, hệ thống lại bảo hắn cầm nó đi cứu người!
Ta... Ta không muốn làm thánh mẫu!!!!!!!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.