"Thả tôi ra, tôi không phải gián điệp" 
Đi theo Kaede xuống, dù chưa tới nơi, Lăng Thiên đã nghe thấy giọng nói thánh thót thơ ngây của một nữ nhân rồi. 
Quả nhiên, gạt bỏ đám dân làng hiếu kỳ ra, trước mặt Lăng Thiên là một cô nàng mặc đồng phục học sinh đặc trưng của nhật bản với chiếc váy ngắn cùng chiếc áo thủy thủ. 
"Đám người này... đang cosplay thời chiến quốc hả?" Nhìn đám người ăn mặc kỳ lạ, Kagome có chút hiếu kỳ. 
Nàng vốn dĩ là nữ sinh tại nhật bản khu vực Tokyo, trong một lần đang dọn dẹp nhà kho nhà mình, bất chợt nàng bị vô số cánh tay từ trong chiếc giếng cạn gần đó kéo xuống dưới. 
Lúc nhìn rõ gương mặt người kéo mình xuống giếng, Kagome đã rất sợ hãi, vốn tưởng rằng bản thân đã chết rồi, nhưng ai ngờ đột nhiên tay nàng lại phát ra ánh sáng, sau đó đánh bay con yêu quái hình dạng giống rết kia đi. 
Phủi phủi bụi trên người, Kagome cố gắng leo trở lại thành giếng, sau đó dự định chạy về nhà báo với mẹ và ông nội về việc vừa nãy. Nhưng ai mà ngờ rằng, trên miệng giếng nào phải là nhà kho của nàng nữa mà là một nơi kỳ lạ với đám người kỳ lạ... 
Lão bà Kaede đi tới, nhìn chằm chằm vào gương mặt của Kagome, có chút giật mình nói ra:"Thật giống tỷ tỷ!" 
Dĩ nhiên, bị một bà lão gương mặt xấu xí nhìn chằm chằm vào người, Kagome tất nhiên không thích. Đang lúc nàng muốn mở miệng thuyết phục đám người thả mình, thì bất chợt, một giọng nói nam nhân từ trong đám 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tu-yeu-than-ky-bat-dau/1602334/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.