Lăng Thiên cầm trên tay vé du lịch phụ bản ngẫu nhiên rất vui vẻ, nhưng chợt hắn nhớ ra một thứ, lập tức hỏi hệ thống. "Hệ thống, không có phần thưởng đi kèm sao? Tỉ như... vàng?" 【 Không có!】Hệ thống trả lời. Ân, rất lạnh lùng. Hiện tại, vấn đề thu phục dị hỏa đã không làm khó được hắn, giờ chỉ còn cái nhiệm vụ chính tuyến quá ư là đơn giản kia thôi. Đấu Thánh đỉnh phong... Diệt hồn tộc, thống nhất đại lục đã không phải là chuyện gì to tát! "Lăng Thiên, ta chọn dị hỏa này được chứ?" Bên cạnh, Tào Dĩnh chỉ vào dị hỏa màu tử sắc nói ra. Màu tử sắc, Phong Lôi Nộ Long diễm - dị hỏa bài danh thứ mười tám, một loại hỏa diễm cuồng bạo mang trong mình ba loại nguyên tố bao gồm Phong, Lôi và Hỏa! "Nàng thích thì cứ lấy, không cần hỏi ý kiến ta!" Lăng Thiên mỉm cười nói. Tào Dĩnh vui vẻ, sau đó liền tiện tay lấy Phong Lôi Nộ Long diễm xuống, hoàn toàn không có chút nào ngượng ngùng. Đùa gì chứ? Giờ bản thân đã là nữ nhân của hắn, thêm chút kiêu ngạo không là vấn đề gì! "Sư-Sư phụ, vậy ta thì lấy nó!" Đan Thần một bên cũng chỉ vào dị hỏa màu xích sắc. Màu xích sắc sao... Vạn Thú Linh hỏa - dị hỏa bài danh thứ hai mươi hai! Cầm trên tay Vạn Thú Linh hỏa, Đan Thần cảm giác sức nóng này giống như không có lớn hơn so với thú hỏa mà nàng hiện tại đang nắm giữ, nhưng lại có thứ gì đó đặc biệt bên trong nó. Nàng cảm giác, dường như nếu có thể thu phục đóa dị hỏa này, nó sẽ khiến nàng dễ dàng áp chế yêu thú mỗi khi đối mặt... Thấy hai người Tào Dĩnh cũng Đan Thần định tại chỗ mà thu phục dị hỏa, Lăng Thiên thấy thế mau mau giơ tay kinh hô:"Khoan đã, đừng vội!" "Có chuyện gì sao?" Tào Dĩnh cùng Đan Thần nghi hoặc nhìn Lăng Thiên, chả nhẽ hắn lại đổi ý? Dĩ nhiên Lăng Thiên không có tiếc của, hắn ngăn lại các nàng chỉ bởi hắn có chút việc cần làm bây giờ. Rốt cuộc thì vé du lịch phụ bản ngẫu nhiên này với tấm vé xuyên không sang thế giới khác có gì khác nhau? Đó... Đây chính là thứ hắn suy nghĩ nãy giờ! Hiển nhiên, nếu như dựa theo cái tên thì chắc chắn, nhờ thứ này hắn sẽ lại được tiến về thế giới khác, nhưng tại sao lại là du lịch mà không phải xuyên không? "Hệ thống, mau giải thích" Lăng Thiên hô hào. 【 Ký chủ, "Vé du lịch phụ bản ngẫu nhiên" tên như ý nghĩa sẽ khiến ký chủ tạm thời tiến về một thế giới khác, nhưng bởi tính chất "du lịch" trong đó, thế giới mà ký chủ tiến vào sẽ rất là yếu, thế nên nếu như ký chủ tới đó, dù các năng lực sẽ không biến mất, nhưng sẽ bị suy yếu khá nhiều để thích ứng với thế giới đó】 【 Dĩ nhiên, có được thì cũng có mất, ký chủ tiến về thế giới "du lịch" đó, thế giới hiện tại nơi ký chủ đang ở sẽ tạm thời bị đóng băng, ký chủ có thể lựa chọn trở về bất cứ lúc nào cũng được. Vào lúc đó, dòng thời gian mới tiếp tục chảy】 Quả nhiên, nghe được lời lẽ giải thích tường tận của hệ thống, Lăng Thiên có chút hứng khởi. Đấu Khí đại lục này đối với hắn hiện tại có lẽ đã có chút buồn chán. Tiêu Viêm đã chết, Huân Nhi, Vân Vận, Mỹ Đỗ Toa các nàng cũng bị hắn đưa vào hậu cung, xác thực đã không còn mục tiêu. Nhiệm vụ chính tuyến cũng đơn giản, lại không giới hạn thời gian, hắn muốn hoàn thành lúc nào cũng được... Chính vì lẽ đó, tiến về một thế giới khác cho dù nó có yếu đuối đi chăng nữa, cũng sẽ khiến Lăng Thiên cảm thấy hứng thú hơn là ở lại nơi này. "Khoan đã, thế giới yếu đuối mà ngươi nói đại loại sẽ là thế giới như thế nào? Có phải bao gồm các loại như One Piece, Naruto,... hay hoặc là thế giới của lão già Kim Dung nào đó?" Lăng Thiên ánh mắt tỏa sáng hỏi hệ thống. Nếu như thật có thể tiến về thế giới Naruto hay One Piece, chắc chắn việc đầu hiên hắn làm không phải là đi tìm kho báu hải tặc hay thống nhất thế giới nhẫn giả mà là đi tìm Tsunade và Boa Hancock các nàng... Đúng, nữ nhân mới là quan trọng nhất, những thứ khác có hay không có không quan trọng! 【 Đúng vậy thưa ký chủ!】 Tiếng hệ thống vang lên. "Hahaha, phát đạt" Lăng Thiên cười lớn, nhưng chưa kịp sảng khoái, hệ thống đã dội cho hắn một gáo nước lạnh. 【 Thế giới ký chủ nếu tiến về là ngẫu nhiên, tuy nói tỷ lệ lọt vào những thế giới như ký chủ nói cũng không thấp, nhưng dĩ nhiên cũng chẳng cao, có khả năng nhất là ký chủ sẽ tiến về một thế giới nhỏ bé, con người không có sức chiến đấu quyền cước chứ đừng nói tới phun lửa, đóng băng 】 "..." Lăng Thiên ánh mắt cá chết nhìn hệ thống, chỉ thở dài nói ra:"Ví dụ như... Tấm và Cám thế giới, hay như ý ngươi nói là Thần Đồng Đất Việt thế giới?" 【 Có khả năng!】 ??? Chết tiệt! Lăng Thiên chửi thề một tiếng, nếu như quả thực tiến về những thế giới đó thì quả thực quá bé nhỏ rồi. Những thế giới đó, dù là rất quen thuộc đối với hắn, nhưng hắn tiến về đó để làm gì? Giết vua đoạt vị sao? Thế chẳng thà hắn ở lại Đấu Khí đại lục này, làm xong nhiệm vụ chính tuyến rồi tiến về một thế giới to lớn khác còn thú vị hơn. "Tào Dĩnh sư nương, sư phụ làm sao vậy?" Nhìn Lăng Thiên cứ liên tục khoa tay múa chân nói một mình, lúc thì vui vẻ sảng khoái, lúc thì căm tức khiến cho Đan Thần có chút khó hiểu. Tào Dĩnh cũng có chút nghi hoặc, chả nhẽ nam nhân của nàng bị điên? "È hèm" Nhận ra bản thân có chút thất thố, Lăng Thiên đưa tay ho khan một tiếng, sau đó nghiêm túc ngồi vào ghế tập trung suy nghĩ. "Vậy trước tiên nói ta nghe thứ này dùng thế nào đi đã!" Lăng Thiên cau mày hỏi. 【 Ký chủ đưa tay xé làm đôi là được 】 Nhận được đáp án, Lăng Thiên lúc này đang đấu tranh tư tưởng vô cùng cam go. Nếu như xé tấm vé này, hoặc là tiến về một thế giới đầy mộng mơ với mông và ngự- Nhầm, với các nữ nhân xinh đẹp quyến rũ, hoặc sẽ là tiến về một thế giới buồn chán và tẻ nhạt, khiến hắn tốn mất một tấm vé du lịch! Nhưng nếu không xé nó mà chờ một thời gian... Dĩ nhiên không được, sự tò mò lên tới đỉnh điểm kiểu này, làm sao có thể chờ đợi thêm? "Nơi này sẽ đóng băng sao...?" Lăng Thiên trầm tư, rốt cuộc vẫn là để chắc ăn một chút, hắn liền nhìn Tào Dĩnh nói ra:"Dĩnh nhi, nàng tiến vào nội phòng gọi Huyền Y, Hân Lam và Phượng Thanh Nhi ra đây, ta có chút chuyện muốn làm!" Tào Dĩnh gật đầu, sau đó chẳng mấy chốc, toàn bộ các nữ nhân hắn vừa gọi đã đứng xung quanh. "Đại nhân, ngài muốn rồi?" Huyền Y vừa nhìn thấy Lăng Thiên, vội vã ngồi bẹp vào lòng hắn quyến rũ. Yêu tinh! Lăng Thiên vội vã đẩy Huyền Y sang bên cạnh, rồi mau chóng thu các nàng vào trong Cửu Trọng Thiên tháp hội ngộ với đám Vân Vận. Đùa gì chứ, công việc đang cam go, nếu như để nàng tiếp tục làm vậy, e rằng hắn sẽ giảm sự hứng thú đối với tấm vé này mà tại chỗ đè nàng ra mất. "Rốt cuộc cũng yên tĩnh!" Lăng Thiên thở dài, sau đó liền tập trung vào tấm vé trên tay. Thành hay bại... Tất cả chỉ trong một khoảnh khắc! "Lạy ông lạy bà, lạy cụ lạy kỵ..." Lăng Thiên lẩm nhẩm khấn vái. Hắn không phải người mê tín dị đoan, nhưng đôi khi giống như các cụ xưa đã từng nói, có thờ có thiêng có kiêng có lành... Biết đâu thượng thiên nghe thấy lời thỉnh cầu của hắn, cho hắn tiến về một thế giới tốt đẹp hơn! "Nam mô a di đà phận, thiện tai thiện tai!" Lăng Thiên hét lớn, sau đó "xoẹt" một tiếng, tờ vé trên tay liền đứt làm đôi... "Vù vù vù" "Chíu chíu" Ánh sáng lóe lên che mờ con mắt, ngay lập tức người Lăng Thiên tiêu thất khỏi Đan tháp, và cũng là lúc toàn bộ Đấu Khí đại lục, từ cỏ cây ngọn cỏ cho tới con người đều tại chỗ bất động! Hắn... Tạm thời rời khỏi nơi này! "..." "..." "..." "Đến rồi sao?" Mở đôi mắt, chứng kiến xung quanh là một cánh rừng nhỏ khiến Lăng Thiên có chút hứng khởi. Rừng... Phải chăng bên tai sẽ có vài tiếng nói của ai đó đại loại như "Gomu Gomu no..." hay hoặc là "Kage Bunshin no Jutsu"? Mang theo niềm hứng khởi, hắn vội vã chạy ra khỏi cánh rừng, tiến về nơi ánh sáng chiếu rọi rực rỡ nhất, nhưng là- CÁI QUỶ GÌ THẾ NÀY???? Trong tầm mắt hắn, một đám người chia làm hai phe phái đang đánh nhau. Quyền đấm cước đá, thỉnh thoảng có tiếng "Leng keng" của binh khí đơn sơ như kiếm và thương. Kẻ cưỡi ngựa, người bộ binh... Nhưng hiển nhiên từ khí tức xem ra, đây chính là đám người không thể nào bình thường hơn! "Bình tĩnh nào Lăng Thiên, biết đâu đám người này chút nữa là bay lên trời, sau đó miệng hô "Hàn Long Thập Bát chưởng" gì gì đó thì sao?" Lăng Thiên tự an ủi mình. Có lẽ không phải Anime thế giới mà là võ hiệp thế giới? "Phập" Nhưng chẳng thấy Hàn Long của hắn đâu, chỉ thấy một mũi tên từ trong đám người bay lạc tới, găm một phát vào cái cây gần đó nơi Lăng Thiên đứng. "Đám người này..." Cố nén cơn giận, Lăng Thiên cố gắng bình tĩnh đi tới, nhìn đám người đang đánh nhau kia lớn tiếng hỏi. "Uy, cho ta hỏi chút, đây là nơi nào!" Lăng Thiên mở miệng. Nhìn thấy Lăng Thiên một thân hoa lệ trường bào xuất hiện, mái tóc lại rực rỡ màu đỏ khiến cho đám người đang đánh nhau liền dừng lại. Một tên mặt mũi xấu xí cưỡi ngựa, liền vung đao, chỉ thẳng vào người Lăng Thiên quát to:"Omae, Ningen ka? Yokai ka? (Mày là nhân loại hay yêu quái?)" "..." Tiế- Tiếng nhật? "Vậy không phải là võ hiệp thế giới mà là một ngôi làng nào đó không biết sử dụng nhẫn thuật trong Naruto sao?" Lăng Thiên mặc dù không hiểu nghĩa, nhưng giọng nhật hắn đã quá quen thuộc rồi, ai bảo kiếp trước hắn thường nghe các giáo viên trong phim nói chuyện đâu. Ah ah ah, Kimochi... Đúng, là những câu đó! 【 Ting, xét thấy ký chủ tiến nhập Anime thế giới, phiên dịch ngôn ngữ tự động được bật】 Tuyệt, quả nhiên ta suy luận đú- "Ê nhãi con, tao đang hỏi mày đấy!" Tên trung niên không kiên nhẫn nói. Lúc này, Lăng Thiên mới hoàn toàn hiểu hết hắn nói gì, nhưng lời nói lọt vào tai thực sự là... "Chết!" Không nói không rằng, Lăng Thiên đột nhiên vung quyền, ngay lập tức một nắm đấm lớn làm bằng hỏa diễm từ trước người hắn xuất hiện bay về phía đám nhân mã kia. "Á á á, yêu quáiiiiiiiiiii!" Đám người hô hào, nhưng rất nhanh chẳng ai kịp chạy thoát, tất cả đều táng thân nơi biển lửa. Nhìn đống tro tàn trước mặt, Lăng Thiên không có vẻ gì là không vui khi chưa kịp hỏi đường bởi dù sao người còn nhiều, hắn cũng không muốn có kẻ dám chĩa đao về phía hắn còn sống trên đời này được. "Khoan đã, cảm giác Mera Mera no mi có chút yếu" Lăng Thiên cau mày nghĩ, sau đó rất nhanh hắn liền quy tội cho việc thế giới Naruto yếu hơn One Piece nên đương nhiên Mera Mera no mi ở đây sẽ bị ảnh hưởng. "Giống như lúc nãy có kẻ kêu ta là yêu quái... Không biết ngôi làng nào trong Naruto mà lạc hậu vậy, thứ này cũng giống nhẫn thuật thôi mà cũng không được biết đến?" Lắc lắc đầu, Lăng Thiên vừa đi vừa nghĩ. Mera Mera no mi bị giảm sức mạnh do cấp bậc thế giới của nó lớn hơn Naruto, vậy thử sức mạnh của thế giới nhỏ hơn Naruto xem sao... "Xem nào... Charmander, ra đây!" Lăng Thiên vung tay, Pokemon Charmander xuất hiện trước mặt. "Khè khè?" Mặt mũi ngáo ngơ Charmander được triệu hoán, nó ngơ ngác nhìn Lăng Thiên, sau đó như hiểu điều gì đó, vội vàng nhìn về phía một cái cây gần đó rồi phun lửa. "Một giây... Hai giây... Ba giây... Mất ba giây thì cái cây mới bị thiêu rụi!" "Quá yếu!" Thu Charmander trở lại, Lăng Thiên có chút nghi hoặc, dù biết là tại Anime thế giới, Pokemon của hắn sẽ không trở thành công pháp, võ kỹ hay dung hợp vào cơ thể người khác được nữa... Nhưng dù sao thì Pokemon thế giới vẫn là yếu hơn Naruto thế giới, nếu như xuất hiện thì sẽ không bị giảm uy lực lớn như thế chứ? "Thôi dẹp đi, vẫn là đi tìm hiểu Konoha (Làng lá) ở đâu đã, mọi chuyện sau đó tính sau!" Lăng Thiên vui mừng nghĩ, sau đó một đường tiến nhập hướng bắc mà đi. Tiếng chim hót vui mừng, tiếng suối róc rách... Quả nhiên Naruto là một thế giới đầy màu sắc, không có kẻ tranh ta đoạt như huyền huyễn thế giới! "Có làng!" Nhìn thấy trước mặt có một ngôi làng nhỏ, Lăng Thiên vội vã hứng khởi bước tới. Có làng tức có người, có người tức có đáp án... Xem ra con đường tìm tới Konoha không còn xa! Nhưng mà, càng chạy tới gần ngôi làng, Lăng Thiên chợt cảm thấy cảnh quan có chút kỳ lạ... Nó yên tĩnh một cách lạ kỳ. "Cộp cộp" Dừng lại trước một cây đại thụ to lớn gần ngôi làng, Lăng Thiên ngơ ngác không nói lên lời mà nhìn trên thân cây. Tóc trắng, áo đỏ, có tai giống khuyển... Một tên thiếu niên bị một mũi tên găm trước ngực khiến hắn tiến vào giấc ngủ vĩnh hằng!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]