Hàn huyên một lúc, cuối cùng ba người quyết định cùng nhau trở về cửa ra Đan giới - nơi bàn giao hoàn thành nhiệm vụ.
-"Oa, quả nhiên chúng ta là người thứ nhất tới nơi này!" Đan Thần vui sướng nói.
Nhìn ngó xung quanh, quả thực ngoài một tên trưởng lão Đan điện trông coi khu vực cửa ra ra, thì cũng chỉ có ba người bọn họ.
Lăng Thiên mỉm cười nhìn Tào Dĩnh cùng Đan Thần, sau đó mở miệng nói:"Hai người tiếp tục ở lại nhé, ta còn có chút việc!"
-"Lă-Lăng Thiên, huynh chưa xong nhiệm vụ sao?" Đan Thần lo lắng hỏi.
Nàng vì quá tập trung vào tìm kiếm thiên tài địa bảo của mình mà quên không hỏi Lăng Thiên đã xong nhiệm vụ chưa.
Ngoài nàng ra, Tào Dĩnh cũng có chút sốt sắng, nàng vẫn tưởng Lăng Thiên cũng hoàn thành nhiệm vụ giống Đan Thần nên không có hỏi han tới hắn.
-"Để ta đi tìm cùng ngươi!" Tào Dĩnh gương mặt chăm chú.
-"Không cần, nàng đã tới đích rồi thì không nên rời đi, ở đây an toàn hơn vào lại trong đó!" Lăng Thiên khua tay, sau đó không chờ các nàng kịp lên tiếng, hắn đã liền lui trở về trong Đan giới.
Nhìn bóng dáng Lăng Thiên biến mất, Tào Dĩnh gương mặt bực bội, dậm chân, nghiến răng nghiến lợi quát:"Tên khốn kiếp, chỉ biết lo nghĩ cho người khác!"
-"Đúng vậy, Lăng Thiên đại ca, huynh ấy quá tốt bụng!" Đan Thần gương mặt buồn rầu nghĩ.
Nhưng là, các nàng không có biết, ngay khi Lăng Thiên vào lại Đan giới, hắn cũng liền tiện tay xé rách không gian, bước chân vào màn sáng trở về Đan tháp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tu-yeu-than-ky-bat-dau/1602326/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.