Nghe được tiếng gọi của Lăng Thiên vọng từ bên trong ra, cả hai người cơ thể liền có chút run rẩy.
Một người run lên vì sợ hãi, còn một người thì lại vô cùng phấn khích...
-"Hmmm" Thanh Loan mím mồm cười nhìn Phượng Thanh Nhi một cái, sau đó nói ra:"Tỷ muốn vào trước hay là nhường muội đây?"
Phượng Thanh Nhi mặt mũi trắng bệnh, cố nén dũng khí nói ra:"Ai-Ai thèm vào trong đó chứ, ngươi đi mà vào!"
-"Được rồi, vậy muội vào trước!" Thanh Loan cho Phượng Thanh Nhi một cái nhìn kỳ bí, sau đó quay người đi vào kiệu, miệng cười lớn nói:"Chủ nhân đại ca, nô tỳ tới~"
"..."
Chẳng mấy chốc, bên trong gian phòng vang lên từng từng hừ hừ, tiếp sau đó là tiếng rên rỉ đầy dâm đãng.
Phượng Thanh Nhi lúc này chỉ còn một mình bên ngoài, bên tai nàng hầu như chỉ còn lại duy nhất tiếng vang của xác thịt "phạch phạch" với nhau.
"Nha đầu chết tiệt, rên nhỏ thôi!" Phượng Thanh Nhi cố nén xúc động.
Cứ như thế, lại một ngày trôi qua, lỗ tai nàng hầu như đều bị tra tấn bởi những âm thanh kích dục đó khiến cho cuối cùng không còn cách nào khác, Phượng Thanh Nhi phải phong bế huyệt đạo phía tai lại để dừng việc phải nghe những thứ đó.
"Xoạt"
Cửa mở ra, Thanh Loan thất tha thất thiểu bước ra ngoài, quần áo nàng xộc xệch, gương mặt đỏ ửng.
-"Thanh Nhi tỷ, đến lượt ngươi vào..." Thanh Loan thì thào, sau đó liền nhanh chóng quay người trở lại bên trong.
Không biết là vô tình hay cố ý, ngay khi Thanh Loan quay người lại, Phượng Thanh Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tu-yeu-than-ky-bat-dau/1602311/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.