Biết được Lăng Thiên là nam nhân của đại tiểu thư, đám người Hàn gia không nói không rằng liền nhanh chóng rời đi, mục tiêu của bọn hắn không gì khác ngoài Hồng gia.
Nhân lúc cháy nhà mà hôi của, đây chính là bản năng sinh tồn của bất kỳ ai trên đại lục này.
Hồng gia đại thế đã mất, lão tổ tông Đấu Tông của bọn hắn đã diệt, nếu như Hàn gia không nhanh chân tới nghiền nát Hồng gia thì thật sự có lỗi với chính bản thân mình.
Rễ cây không diệt tận gốc, gió thổi rồi lại mọc... Phải nhẫn tâm với đối phương nếu không muốn mai sau nhẫn tâm với chính bản thân mình!
Mặc dù vậy, đối mặt với Lăng Thiên, không ai trong số người của Hàn gia coi hắn là hậu bối ngang hàng với Hàn Nguyệt mà đối đãi, tất cả đều e dè sợ sệt.
Ngay cả Thái gia gia, ánh mắt khi nhìn Hàn Nguyệt cũng có chút không đúng lắm, giống như kiểu đang nhìn sugar baby và sugar daddy thời hiện đại vậy.
Theo như hắn nghĩ, Lăng Thiên chính là một tôn lão quái vật tồn tại, tu vi cao cường, chắc hẳn tuổi tác cũng phải lớn lắm, ít nhất là so với hắn còn cao hơn.
Hắn năm nay mới vài ngàn tuổi, vậy vị "Tiền bối" này là...
Hàn Nguyệt cho thể trèo lên một tôn quái vật như thế cũng thật đáng mừng cho Hàn gia hắn, chỉ tiếc là...
Aizz, thật khổ cho Nguyệt Nhi a...
Nếu như Lăng Thiên biết suy nghĩ của bọn hắn là gì, chắc chắn sẽ phun nước bọt nhổ chết bọn hắn. Đúng là nếu tính tuổi tác kể từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tu-yeu-than-ky-bat-dau/1602306/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.