Xử lý xong việc của Tiêu Viêm, Lăng Thiên rất nhanh quay trở lại Già Lam học viện hội ngộ cùng chúng nữ.
Thấy hắn trở lại, các nàng rất nhanh bâu vào hỏi han, thể hiện một màn cẩu lương đối với đám độc thân cẩu đang đọc.
Nhìn thấy Huân Nhi im lặng đứng xung quanh, Lăng Thiên liền nhanh chóng bế nàng vào lòng, âu yếm nói ra:"Thế nào tiểu mỹ nhân bại hoại của ta? Có nuối tiếc gì với tên "Tiêu Viêm ca ca" đó không?"
Huân Nhi phồng má, tỏ vẻ không vui, nàng đưa tay véo vào hông Lăng Thiên một cái rồi chu miệng nói:"Lăng Thiên ca ca, đừng đùa muội, ai thèm nuối tiếc gì với tên súc sinh đó chứ?"
Cứ nghĩ tới bao năm cười nói cùng một tên lão già bẩn bựa trong lốt hài tử, nàng lại cảm thấy kinh tởm...
-"Tướng công, giờ chúng ta làm gì tiếp theo?" Một bên, Vân Vận tò mò hỏi.
Lăng Thiên suy tư một chút, hiện tại Tiêu Viêm đã chết, việc của hắn ở nơi này cũng đã xong, chắc cũng chẳng còn gì nuối tiếc nữa rồi.
Trung châu thẳng tiến?
"Khoan đã, nhắc tới Tiêu Viêm, tại sao khi ta giết hắn không có thông báo gì?" Lăng Thiên ngay lập tức triệu hồi hệ thống thắc mắc.
Dù gì cũng là cựu nhân vật chính, ít nhất khi chết cũng phải tuôn ra ít đồ hay ho chứ?
【 Ting, giá trị của Tiêu Viêm đã bị ký chủ đào hết nên đương nhiên hệ thống không phát quà!】
Cái quỷ gì? Hết giá trị sao?
Lăng Thiên có chút buồn chán, nhưng ngẫm lại đúng là như thế thật.
Nữ nhân của Tiêu Viêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tu-yeu-than-ky-bat-dau/1602303/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.