Sau khi Tiêu Ninh đánh bại Tiêu Viêm, một khoảng tĩnh lặng nhỏ xuất hiện trong không trung trước khi nó biến thành một cơn bão lớn...
"Cái-Cái gì? Tiêu Ninh hắn đánh bại Tiêu Viêm?"
"Mẹ cha ta ơi, ta nhất định đang nằm mơ"
"Tiêu Ninh hắn- hắn là quái vật à?"
Từng tiếng hét lớn thất thanh từ khắp nơi xung quanh võ đài ập tới, cả đám ai ai cũng thuần một sắc kinh hãi khi nhìn về phía thân ảnh đang đứng trên võ đài kia.
Bốn tay, thật sự là bốn tay!
"Tất cả bình tĩnh!" Một tên lão già mặt mũi nghiêm túc hét lên.
Hắn là chấp pháp trưởng lão, uy tín rất lớn thế nên chỉ một tiếng hét đã ngay lập tức chấn nhiếp toàn trường.
Tên chấp pháp trưởng lão kia bình tĩnh, nhìn Tiêu Ninh đánh giá một chút, sau đó mở miệng nói:"Tiêu Ninh không phải là quái vật, hắn là người mang thể chất đặc thù"
Dừng lại một chút, hắn tiếp tục nói:"Quan trọng nhất, trận chiến này, Tiêu Ninh dành chiến thắng!"
"Oaaaaa"
"Ta đã nói mà, Tiêu Viêm nhất định bại!"
"Khốn kiếp Tiêu Viêm, thật là hả hê a"
"Huýt huýt, Tiêu Ninh, ngươi rất tuyệt!"
Gió chiều nào, xoay chiều đấy... Quả không hổ là ăn dưa quần chúng!
Tiêu Viêm vẫn nằm đó, hắn bất tỉnh không còn nghe thấy bất cứ điều gì nữa. Tuy nói ra có hơi chút không tốt, nhưng chính bởi Tiêu Viêm hiện bất tỉnh thế mới tránh khỏi một phen nhục nhã.
Bên cạnh hắn, Huân Nhi cắn răng, căm phẫn nhìn trên khán đài, nơi Tiêu Ninh đang dương dương cười đắc ý, nàng không ngờ Tiêu Viêm lại bị lật thuyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tu-yeu-than-ky-bat-dau/1602276/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.