Lăng Thiên đi tới đại điện, nơi này vô cùng xa hoa mà rộng lớn.
Tại điểm cuối cùng, một chiếc ghế cao lớn đặt ở đó, thứ mà chỉ có tông chủ mới có thể ngồi.
Lăng Thiên cười cười, hắn liền bước tới, đặt mông, ngồi tựa lưng nhìn xuống sảnh đường.
Không hiểu sao, cứ mỗi lần như thế này lại khiến hắn có cảm giác mình tựa thiên đế đang bao quát chúng sinh vậy...
"Két!"
Tiếng cửa mở vang lên, đồng thời xuất hiện một âm thanh của một nữ nhân, nhẹ nhàng mà ngọt ngào.
-"Sư tôn, người xuất quan?"
Lăng Thiên đưa ánh mắt nhìn lại, một dáng người mảnh khảnh, duyên dáng từ từ xuất hiện.
Mái tóc dài màu xanh lam kết thành búi, đôi mắt to mơ màng, phía bên trên trán là dấu ấn hoa tam cánh vô cùng đẹp đẽ. Nàng mặc một thân bạch y, đôi chân dài khiến Lăng Thiên có cảm giác nàng chỉ thấp hơn bản thân mình có một chút.
Từ khuôn mặt, dáng người cho tới khí chất... Tất cả tạo nên một đóa hoa mỹ lệ bậc nhất Đấu Khí đại lục này. Nàng là Vân Vận, tông chủ đương nhiệm của Vân Lam tông.
Mang theo khí chất ngự tỉ bước vào bên trong đại điện, nhìn lên phía bên trên. Ở đó, Vân Vận nhìn thấy một người thanh niên đang ngồi tựa lưng, dùng một tay chống đầu.
Hắn đang dùng ánh mắt vô cùng hiền hòa mà nhìn nàng.
-"Sư-Sư tôn, là người đó sao?" Vân Vận há hốc mồm, một tay che miệng lại.
Nàng không dám tin, người thanh niên phong thần tuấn lãng, vô cùng soái đang ngồi nơi đó lại chính là vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tu-yeu-than-ky-bat-dau/1602261/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.