Đang lúc ngáp ngắn ngáp dài thì bất chợt có một tên thanh niên đi tới và nói cái gì đại loại về việc ứng tuyển.
Tên hộ vệ bên trái đánh giá một lượt từ trên xuống dưới Lăng Thiên, sau đó khinh bỉ bĩu môi nói:"Nhãi ranh, đây không phải chỗ chơi của ngươi, mau mau về nhà đi!"
Với hắn xem ra, luyện dược sư ai ai cũng là những người đức cao vọng trọng, nếu không phải tiên phong đạo cốt thì cũng phải tiếng tăm lừng lẫy.
Đằng này dưới cái nhìn của hắn, Lăng Thiên xác thực quá trẻ. Mặc dù luyện dược sư trẻ tuổi không phải hiếm, nhưng mà dường như hắn chưa từng nghe nói ai như vậy trong giới luyện dược sư, ít nhất là ở trên đế quốc Gia Mã này.
Nghe những lời nói đó, Lăng Thiên không có giận dữ, trái lại hắn còn cảm thấy chút buồn cười.
Đã từ bao giờ? Lần cuối hắn nghe lại những lời đó là từ khi nào?
"Đã được một khoảng thời gian kể từ khi ta trùng sinh rồi a..." Lăng Thiên hồi tưởng một chút, sau đó thở dài, nhìn tên hộ vệ kia nói ra:"Đừng vì coi thường người khác mà bỏ lỡ cơ hội chứ!"
Thấy Lăng Thiên vẫn không chịu rời đi, lại còn lên giọng dạy đời, tên hộ vệ bên phải tức giận, quay sang nhìn đồng bạn nói:"Ngươi còn nói nhiều với hắn làm gì, hắn thuần túy là đến quấy rồi, mau chóng đuổi hắn đi đi!"
Tên hộ vệ bên trái gật đầu, thanh niên này lai lịch không rõ, lại chẳng mang y phục cũng như huy chương của luyện dược sư, ai mà dám cho hắn vào?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tu-yeu-than-ky-bat-dau/1602250/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.