Chương trước
Chương sau
Lâm Phỉ và Lôi Mị đều thích luyện đan, thế nên việc chọn công pháp tu luyện cho 2 nàng được Lăng Thiên đặt trọng tâm vào mộc hệ và hỏa hệ.
Với Hỏa hệ, các nàng có thể giống như Nhã Phi, cho dù pháp bảo có không là lô, là đỉnh thì vẫn có thể sử dụng đấu khí hỏa hệ ngưng tụ hỏa chủng để luyện hóa dược tài dễ dàng.
Với Mộc hệ, quá trình luyện hóa dược tài sẽ hơi khó khăn hơn một chút do không thể tự mình ngưng tụ hỏa chủng, bù lại đan dược khi thành sẽ có cơ hội được xuất hiện biến dị, từ đó gia tăng dược lực của đan dược đó.
Thoạt nhìn, hỏa hệ rõ ràng lợi thế hơn đối với một luyện dược sư. Nhưng mặc dù vậy, tỉ lệ thành đan đối với mộc hệ lại cao hơn so với hỏa hệ bởi người tu luyện mộc hệ thường có độ thân thiện nhất định đối với dược tài, từ đó có thể cảm nhận rõ ràng từng tia biến hóa của dược lí đối với mỗi dược tài khác nhau.
Cuối cùng, khi được Lăng Thiên dò hỏi, Lôi Mị liền lựa chọn hỏa hệ còn Lâm Phỉ lựa chọn mộc hệ.
Bởi lẽ, Lôi Mị cần đấu khí hệ hỏa cường đại để cho nàng đỡ tốn sức dung luyện dược tài trong khi Lâm Phỉ lại cần thứ có thể giúp nàng nâng cao tỉ lệ thành đan - thứ mà nàng luôn thất bại mỗi khi đến bước cuối cùng.
Do Lăng Thiên không thể khống chế hình dạng pokemon khi chúng chuyển hóa thành pháp bảo, thế nên đối với Lâm Phỉ, hắn liền giao luôn cho nàng Bulbasaur, bởi nó đã được hắn kiểm chứng hình dạng.
Còn với Lôi Mị, hắn giao cho nàng Infernape, pokemon mang song hệ hỏa và đấu sĩ với hình dạng giống một con khỉ cùng phần tóc cháy rực ngọn lửa.
Mang trong mình đấu sĩ hệ, thế nên thể chất của Lôi Mị chắc chắn sẽ được cải thiện rất nhiều, ít nhất là sẽ trụ vững lâu hơn sau mỗi lần chinh phạt của hắn trên giường.
Như đã nói ở trên, Lăng Thiên không thể khống chế hình dạng pháp bảo của Pokemon khi biến hóa nên Infernape của Lôi Mị khi xuất hiện liền biến thành một chiếc roi lửa (hỏa tiên). Ban đầu hắn còn tưởng Lôi Mị sẽ không thích lắm nhưng trái lại nàng lại cực kỳ say mê nó, cứ ôm khư khư lấy cái roi suốt thôi.
Dĩ nhiên, tuy không trực tiếp phụ trợ luyện đan giống như lô đỉnh của Lâm Phỉ và Nhã Phi, nhưng dù sao Infernape cũng đem lại cho Lôi Mị công pháp thánh cấp, khiến cho thuộc tính đấu khí hỏa hệ trong người nàng vô cùng mạnh mẽ. Tương tự như Nhã Phi, hỏa diễm mà Lôi Mị giờ đây phát ra cũng là vương giả trong thú hỏa, chỉ kém một chút so với dị hỏa mà thôi.
...
-"Công tử, sao lô đỉnh của thiếp giờ nó lại to hơn trước đó nhỉ, hoa văn cũng thay đổi nữa?" Lâm Phỉ vừa đi, vừa giơ lấy món pháp bảo của mình cho Lăng Thiên xem xét.
-"Bởi nàng hiện tại là đấu sư cấp, thế nên nó tiến hóa rồi, chờ nàng trở thành đại đấu sư, nó sẽ còn tiến hóa thêm lần nữa!" Lăng Thiên cười cười giải thích.
Bulbasaur tiến hóa thành Ivysaur, thiên kinh đĩa nghĩa, không có gì lạ lẫm cho lắm...
Lâm Phỉ gật đầu vui mừng, nàng cũng cực kỳ yêu thích món pháp bảo trên tay mình a.
Sau khi nhận được món quà quý giá từ Lăng Thiên, cả Lâm Phỉ lẫn Lôi Mị đều ngay lập tức chui về phòng riêng rồi tự mình nghiên cứu thành quả. Cuối cùng, không rõ các nàng luyện đan ra sao, chỉ biết khi Lăng Thiên gặp lại đã là xế chiều hôm đó, mặt mũi hai nàng đều đỏ ửng, miệng cười không ngậm lại được...
Hiện tại, đoàn người Lăng Thiên quân số đã lên tới 5, hắn cần phải mau chóng tiến về xà nhân tộc diện kiến Mỹ Đỗ Toa, không thể để tình trạng câu giờ này tái diễn thêm lần nữa.
Triệu hoán ra Mantine, Pokemon khổng lồ mang song hệ thủy và phong, hình dạng giống một con cá chim...
Đúng như dự đoán của Lăng Thiên, nó ngay lập tức biến thành một chiếc thuyền lớn, có thể trở người phi hành với kích thước khổng lồ.
Điều này làm Lăng Thiên vô cùng vui mừng, bởi nhìn đi nhìn lại, cả 4 tiểu nữu bên cạnh hắn đều chưa đạt tới cái gọi là đấu khí hóa dực để tự thân phi thành a.
Không thể chờ được nữa, hắn liền ôm lấy 4 người, nhanh chóng lao lên chiến thuyền, thẳng tiến mục tiêu về khu vực xà nhân tộc!
3 ngày sau.
-"Thiên lang, phong cảnh đẹp qua, chàng mau qua đây xem!" Tiểu Y Tiên nhí nhảnh lôi kéo tay Lăng Thiên chỉ xung quanh.
Hiện tại, đoàn người Lăng Thiên đang đi qua một khu vực xa mạc rộng lớn, tên gọi là xa mạc Tháp Nhĩ Qua, là khu vực gần kề với Xà Nhân tộc.
Người bình thường khi băng qua nơi này, dường như không khác gì một cơn ác mộng bởi sức nóng mà xa mạc phả lên, đồng thời còn có nguy cơ bị tập kích bởi yêu thú cũng như bão cát nữa, tu vi dưới đấu linh thực sự rất khó khăn.
Nhưng bởi đoàn người Lăng Thiên hiện tại đang ngồi trên chiến thuyền mà phi hành, thế nên việc tao ngộ tập kích vớ vẩn cũng như gặp với yêu thú xa mạc cũng gần như không có.

Lăng Thiên dự kiến, với tốc độ bay nhanh như thế này, việc chuẩn bị được chiêm ngưỡng nhan sắc của Mỹ Đỗ Toa đã gần kề hơn bao giờ hết.
-"Y Tiên, ngươi nói xem ở cái xa mạc rộng lớn này, phong cảnh đẹp lấy đâu ra?" Lăng Thiên vuốt mũi Tiểu Y Tiên trêu chọc nói.
Tiểu Y Tiên phồng má, hận Lăng Thiên không hiểu gì về ngôn tình, nàng chẳng qua muốn ôm lấy tay hắn, cùng hắn tâm tình thân mật một phen, thế mà...
"Thối Thiên Lang, đần độn!" Tiểu Y Tiên phụng phịu.
Đang khi Tiểu Y Tiên định nói gì đó, chợt nàng liền nhìn về phía trước, hơi thắc mắc hỏi:"Thiên lang, dường như phía trước... có một tòa thành?"
Lăng Thiên nhìn theo hướng ngón tay Tiểu Y Tiên chỉ, hắn nheo mắt lại, nhìn thấy một tòa thành lớn, với lá cờ phấp phới với dòng chữ:"Mạc Thiết Dong Binh đoàn"
-"Cái tên này... Có chút quen tai a?" Ánh mắt Lăng Thiên trầm tư, nhưng rồi bất chợt hắn nhớ ra điều gì đó.
Lăng Thiên cười mỉm, nếu như người quen hắn biết chắc chắn phải hiểu rằng, lại có kẻ sắp bị Lăng Thiên đùa giỡn rồi!
Ô Thàn thành, Tiêu gia!
"Hắt xì!?"
Tiêu Viêm vuốt mũi, thì thào nói:"Là ai đang nhớ đến ta?"
Ngoảnh đi ngoảnh lại quanh gian phòng, phát hiện cũng không thấy có điều gì bất thường, Tiêu Viêm lại đàng hoàng ngồi xuống tu luyện, hắn cần phải nhanh chóng đạt tới Đấu khí thất đoạn, vượt quả khảo hạch cuối năm sắp tới của gia tộc nếu không muốn bị thuyên chuyển tới các nơi khác trông coi sản nghiệp.
Quan trọng nhất, nếu như hắn có thể thông qua khảo thí gia tộc, hoàn thành lời hứa với Huân Nhi thì sẽ được nàng tặng một món quà do chính nàng hứa, điều này khiến Tiêu Viêm vô cùng chờ mong.
"Quà sao, liệu có phải là..." Tiêu Viêm mặt mũi dâm đãng nghĩ về thân thể phát dục của Huân Nhi.
Trong khoảng thời gian này, hắn vô cùng đau đầu về chuyện tiểu đệ của mình, chẳng hiểu sao mà hễ gặp bất kì nữ nhân nào cho dù là một lão thái bà, nó đều biểu tình một cách dữ dội. Vì không thể che đậy nên điều này làm Tiêu Viêm vô cùng xấu hổ, hắn quyết tâm chỉ ở trong nhà tu luyện không ra ngoài.
Nhưng vấn đề ở chỗ, hắn phải gặp người ta thì "nó" mới biểu tình, còn cho dù hiện tại Tiêu Viêm có tưởng tượng như thế nào thì cũng không có gì xảy ra cả, điều này làm hắn vô cùng bực tức, mấy lần nhìn thấy Huân Nhi xong, hắn muốn tìm một chỗ tự xử một phen, cuối cùng thì lại phát hiện nó đã xẹp xuống từ bao giờ!
-"Hi vọng ta tu luyện tới đấu giả thì nó sẽ lại bình thường đi..." Tiêu Viêm thì thào, sau đó tiếp tục tu luyện...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.