Đám người Lăng Thiên rời khỏi luyện dược sư công hội cùng với áo bào và huy chương tam phẩm luyện dược sư dành cho Nhã Phi.
Nhã Phi khi nhận được nó khiến ngọn lửa hưng phấn trong lòng nàng lại nhen nhóm, nằng nặc đòi bằng được tấn cấp tiếp lên luyện dược sư tứ phẩm.
Khi biết điều đó, lão giả mập suýt chút nữa té ngửa, bởi đơn giản ở cái thành trấn nho nhỏ này còn không có đặc quyền khảo hạch luyện dược sư tứ phẩm, hơn thế nữa là cho dù có đặc quyền đó thì dược liệu cũng chẳng có a.
Điều này làm Nhã Phi vô cùng thất vọng, nhưng ngẫm lại bản thân nàng cũng có chút "gian lận" khi khảo hạch nên cũng đành im lặng rời đi...
Dĩ nhiên, lúc này đoàn người Lăng Thiên không còn là 3 người như trước nữa mà hiện tại con số đã lên tới 5 người, thêm sau 2 cái đuôi là Lôi Mị và Lâm Phỉ.
Cả 2 nàng ban đầu chỉ ru rú bên trong tòa thành trấn này nên nay được cùng với Lăng Thiên rời đi cảm thấy vô cùng hào hứng, cùng với Tiểu Y Tiên tạo thành bộ ba ngó trước ngó sau, tìm tòi những thứ mới lạ.
Một nam tứ nữ tạo thành một đoàn người vô cùng chói mắt, nhưng do hiện tại vẫn còn đang ở trong thành nên cũng chẳng còn tên đần độn đi chọc tổ ong vò vẽ nữa, khi mà 3 trong số đó còn mặc đạo bào của luyện dược sư.
-"Không thú vị!" Lăng Thiên hơi bực giọng!
"Công tử sư phụ, người xem khi nào mới dạy cho ta thuật luyện đan giống Nhã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tu-yeu-than-ky-bat-dau/1602222/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.