Suốt một tuần lễ sau, Lăng Thiên cứ đều đặn buổi sáng tới gặp Tiểu Y Tiên "chữa bệnh", buổi tối thì lăn ga trải giường với Nhã Phi.
Trong suốt thời gian đó, Tiểu Y Tiên vô cùng nghiêm túc chữa trị cho Lăng Thiên.
Nhưng là, cứ mỗi ngày trôi qua, khoảng thời gian Tiểu Y Tiên dùng tay để khiến nó phóng ra "độc dược" lại gia tăng một canh giờ.
Cứ thế cho tới ngày thứ bảy, cho dù Lăng Thiên đi từ sáng sớm, nhưng Tiểu Y Tiên phải tốn hơn nửa ngày mới khiến hắn ra, điều này làm Tiểu Y Tiên vô cùng phẫn nộ, nàng luôn tự hỏi tại sao "độc dược" trên người bệnh nhân công tử này lại dai dẳng như thế, giống như cứ sau một ngày nó lại cường hãn lên vậy.
-"Thần y à, ta nghĩ ngài nên sử dụng miệng, biết đâu nó sẽ tiết kiệm thời gian hơn đấy?" Lăng Thiên gợi ý.
-"Dùng miệng? Dùng miệng là như nào? Nghĩa là ta phải dùng tay cho chất độc ra trước, sau đó uống sao?" Tiểu Y Tiên ngờ nghệch hỏi.
Lăng Thiên lắc đầu, hắn chỉ vào miệng của Tiểu Y Tiên trước rồi sau đó mới chỉ vào con c-c của mình rồi nói:"Ngài có thể dùng miệng ngậm lấy nó, sau đó tưởng tưởng miệng mình giống như đôi tay ngài vậy, sục lên sục xuống, biết đâu sẽ thành công?"
Nghe được Lăng Thiên nói, ánh mắt Tiểu Y Tiên sáng lên, nàng liền đẩy ngửa Lăng Thiên xuống ghế, suýt chút nữa ngã ngửa ra rồi nói:"Mau mau cởi quần, để ta tiếp tục thử?"
Lăng Thiên cười khổ, tiểu nữu này cũng quá hăng hái đi, hắn sẵng giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tu-yeu-than-ky-bat-dau/1602211/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.