Chương trước
Chương sau
-"Xin hỏi công tử, ngài cần gì ạ?" Một tên hộ vệ cúi đầu cẩn thận dò hỏi.
Bình thường bọn hắn vô cùng kiêu ngạo, thường không coi ai ra gì bởi dù thân chỉ là một tên gác cổng, nhưng phải xem kẻ chống lưng cho bọn hắn là ai?
Đây chính là gia tộc Đặc Thước Nhĩ, một trong những thế lực mạnh nhất của đế quốc Gia Mã, dù chỉ là một chi nhánh nhỏ, nhưng so với cái gọi là tam đại gia tộc ở cái thành Ô Thản này vẫn còn to hơn nhiều lắm.
Nhưng là, kiêu ngạo thì kiêu ngạo chứ, nhưng trí óc của bọn hắn cũng đủ thông minh để nhận biết đại nhân vật, đề phòng bản thân đá trúng thiết bản, đem lại rắc rối cho gia tộc thì thật không nên.
Hiển nhiên, vị công tử phong thần tuấn lãng đang có ý định tiến vào trong này chính là một đại nhân vật. Không nói tu vi bọn hắn nhìn không thấu, chỉ nói tới vải vóc người đó mặc trên người thôi cũng là hàng cấp cao rồi.
-"Ta muốn bàn chút sinh ý với phòng đấu giá các ngươi, mau mau gọi người quản lý cao cấp nhất ra đây!" Lăng Thiên khua tay.
Thấy vị công tử này lộ ra thần bí như thế, tên hộ vệ vô cùng cẩn thận đưa Lăng Thiên tiến nhập vào một gian vòng kín nhưng không kém phần sang trọng rồi rời đi.
Một lát sau, một tên lão giả áo xanh liền tiến tới, trên áo bào hắn có 2 đạo ngân sắc trông vô cùng xa hoa. Hiển nhiên, đây chính là một tên nhị phẩm luyện dược sư.
-"Ta chính là quản lý cao nhất ở phòng đấu giá này, xin hỏi vị công tử này cần gì?" Tên lão giả mặt mũi nghiêm túc hỏi.
Hắn chính là Cốc Ni - một tên hàng thật giá thật nhị phẩm luyện dược sư. Đừng nhìn cấp bậc của hắn chỉ có như thế, nhưng phải biết ở cái thành nhỏ này, một tên nhất phẩm luyện dược sư cũng có thể khiến tam đại gia tộc cung kính chứ đừng nói đến nhị phẩm.
Lăng Thiên nhìn tới người đến là Cốc Ni, hắn lắc đầu thở dài nói:"Ngươi? Ngươi không được! Mau gọi tiểu thư của các ngươi tới thì còn may ra!"
Nghe được Lăng Thiên lời nói, Cốc Ni ánh mắt chợt nghiêm lại, vô cùng cảnh giác nhìn về phía Lăng Thiên
Phải biết, "tiểu thư" theo lời Lăng Thiên nói ở đây chỉ có hắn mới biết là ai, nhưng cớ sao vị công tử này lại có thể biết điều đó, điều này vô cùng bí hiểm.
"Không được, để đề phòng an toàn ta phải kiểm tra một chút mới được" Cốc Ni trong lòng kinh hô
Sau đó, bất tri bất giác, một tia linh hồn lực của Cốc Ni vô hình vô ảnh, chui vào trong đầu đối phương. Tiếc là, dù hắn đã cố bí mật làm thế, nhưng vẫn không tài nào thoát khỏi thần thức của Lăng Thiên.
"Nếu ngươi đã muốn thăm dò ta, vậy ta sẽ thành toàn cho ngươi" Lăng Thiên nhếch miệng.
Cảm nhận thấy linh hồn lực của mình dễ dàng xâm nhập, Cốc Ni sững sờ một chút, hắn không nghĩ rằng lại đơn giản như vậy.
Nhưng là, ngay khi linh hồn lực của hắn tiến vào trong đầu Lăng Thiên, một khí thế bàng bạc liền đột nhiên xuất hiện, phản sát lại hắn.
"Phốc!"
Cốc Ni phun ra một ngụm máu tươi, ngã ngửa ra phía sau, ánh mắt kinh hãi nhìn về phía Lăng Thiên.
-"Đôi khi, bí mật thăm dò người khác thế là không hay đâu, ngươi nói xem có đúng không?" Lăng Thiên mỉm cười hiền lành nhìn về phía Cốc Ni.
Lúc này, Cốc Ni đã run lẩy bẩy, hắn thấy được cái gì? Dù chỉ là trong một khoảnh khắc nhỏ, nhưng hắn đã cảm nhận thấy rõ ràng sức mạnh linh hồn của vị công tử trước mặt này.
Không cần biết là luyện đan sư hay luyện khí sư, nhưng cường độ này... chắc chắn phải đạt tới ngũ phẩm trở lên.
-"Vị-Vị đại nhân này, không biết ngài cần tìm tiểu thư chúng ta có mục đích gì?" Cốc Ni đứng dậy, khom người cố gắng từng li từng tí dò hỏi Lăng Thiên.

-"Ngươi chỉ cần gọi nàng tới, đâu ra mà nhiều chuyện như vậy!" Lăng Thiên nhíu mày.
Thấy vị công tử trước mặt này có vẻ không vui, Cốc Ni vội vàng tạ lỗi, sau đó mau chóng lùi ra, tìm kiếm vị "tiểu thư" kia.
Một lát sau, Cốc Ni trở lại, bên người hắn còn mang theo một nữ nhân trông vô cùng xinh đẹp.
Nói là xinh đẹp, nhưng thực chất sắc đẹp của nàng không ngòi bút nào có thể hình dung nổi. Nàng mặc một thân sắc đỏ, có chút thiếu vải nhưng đặc biệt chỗ cần che thì che, chỗ cần hở thì hở trông vô cùng quyến rũ. Đôi mắt xanh biết tựa bầu trời, mái tóc vàng kim dài xuống lưng, trên người còn mang vô số những món trang sức sặc sỡ.
Vũ mị tới tận xương tủy, không hề thua kém Dương Hân!
-"Thiếp thân chính là thủ tịch của phòng đấu giá này, tên gọi Nhã Phi, không biết công tử cần gì?" Nhã Phi nở bờ môi hồng, nhẹ nhàng nhìn về phía Lăng Thiên mỉm cười.
Ân, đúng vậy, chính là nàng! Hầu hết tất cả mọi người ở thành Ô Thản này đều biết nàng là thủ tịch đấu giá sư, nhưng chân chính thân phận lại là tiểu thư của Đặc Thước Nhĩ gia tộc.
Không biết vì lí do gì nàng lại hạ mình xuống một thành trì nhỏ nhoi của đế quốc Gia Mã này làm một tên thủ tịch đấu giá sư, nhưng có lẽ chắc là muốn lịch luyện đi...
Vừa hỏi Lăng Thiên, Nhã Phi vừa hơi khom người xuống, để lộ bờ ngực căng tròn no đủ ra cho Lăng Thiên nhìn thấy.
Đừng nhìn nàng hành động giống gái lầu xanh mà phán xét, nhưng thực chất đây chính là cách nàng moi thông tin của vô số người, bởi không ai có thể thoát khỏi sự quyến rũ của nàng được.
Hỏi tại sao nàng không sợ lật thuyền trong mương á? Quên đi, người ta sau lưng là cả một đại gia tộc, ngươi dám?
Lăng Thiên nhếch miệng đánh giá Nhã Phi, ánh mắt hắn không hề che dấu mà chỉ chăm chăm nhìn vào ngực nàng.
Sống thật với mình mới là chính là Lăng Thiên hắn, đâu cần thiết phải ngụy quân tử như ai kia?
Thấy Lăng Thiên đã mắc câu như bao tên nam nhân khác, Nhã Phi nhoẻn miệng cười, nàng biết nàng đã thành công câu dẫn được hắn, kế tiếp cần làm là điều tra một chút thân phận cũng như thực lực của người này, nếu như là hạt giống tốt thì để cho hắn thần phục dưới váy nàng, thành một tên tùy tùng cho gia tộc.
Ý nghĩ của Nhã Phi rất tốt, nhưng đôi lúc nàng đã đánh giá quá thấp đối thủ của mình. Lăng Thiên lúc này mởi ngẩng đầu, nhìn Nhã Phi rồi nói:"Ta gọi Lăng Thiên, thân phận thì... tạm thời là một tên luyện dược sư thôi!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.