Chương trước
Chương sau
Nghe được Ứng Nguyệt Như nói thế, Lăng Thiên liền vui mừng hỏi:"Thật sao? Là cách gì?"
-"Muốn biết, vậy chàng mau mau đưa cho thiếp một con yêu linh thần kỳ đi, các tỉ muội ai ai cũng có, mỗi thiếp thì chưa" Ứng Nguyệt Như giả vờ u oán nói.
"..."
Lăng Thiên im lặng 3 giây trước khi hắn la lớn lên trong kinh hãi. Chết tiệt, sao hắn có thể quên không đưa cho Ứng Nguyệt Như nàng một con Pokemon đây.
Thảo nào mỗi khi nhìn thấy nàng, trong đầu hắn thường lóe lên một thứ gì đó, nhưng chẳng biết tại sao cứ tới lúc quan trọng thì lại quên. Các cụ có câu, sức chiến đấu trên giường càng mạnh, khả năng đãng trí càng cao quả thật không sai mà.
-"Phu nhân đừng nóng, ta sẽ đưa nàng ngay đây!" Lăng Thiên vội vàng nói.
Nhìn tướng công toát mồ hôi, Ứng Nguyệt Như lè lưỡi mỉm cười, tướng công nàng có đôi khi thật là dễ thương a.
Vì để đền bù cho Nguyệt Như, Lăng Thiên không suy nghĩ, liền chọn ngay Alakazam làm quà cho nàng.
Tuy Alakazam không mạnh như tam đại hỏa điểu, nhưng nó lại là con pokemon thích hợp nhất dành cho Ứng Nguyệt Như.
Huyết mạch thái cổ sơ cấp, nhưng lại có thể hóa Mega Evolution đạt tới Bán Thần.
Biết thuật chiêm tinh, bói toán, có thể làm bạn với Ứng Nguyệt Như mỗi ngày.
Ứng Nguyệt Như nhìn một con yêu linh màu vàng, 2 bên tay cầm 2 cái muỗng, có một bộ râu kỳ quặc trước miệng, nàng không khỏi cười nói:"Tướng công, chàng đưa cho ta một lão nhân gia làm gì?"
Không chỉ Lăng Thiên, ngay cả Alakazam cũng liền vô cùng nhân tính hóa tỏ ra lúng túng.
-"Nàng không thích? Vậy để ta đổ-" Lăng Thiên chưa kịp hết câu, chợt Ứng Nguyệt Như đưa ngón tay chặn miệng hắn lại rồi nói:"Tướng công, ta đùa chút thôi, yêu linh này ta rất thích!"
Tận mắt thấy nàng thu Alakazam vào trong linh hồn hải, Lăng Thiên mới thở dài một hơi, sau đó ân cần hỏi:"Vậy giờ nàng nói cho ta nghe xem có cách nào tìm Thánh Đế được chưa?"
Ứng Nguyệt Như im lặng một chút, sau đó nhìn hắn nghiêm túc nói:"Chàng chỉ cần để thiếp ra khỏi nơi này, chắc chắn Thánh Đế sẽ phát hiện ra sự tồn tại của Thiếp, lúc đó hắn chắc chắn sẽ phái Thần tướng suốt truy lùng, lúc đó chính chính là thời cơ tốt nhất để chàng cùng một tiến về gặp Thánh Đế"
Ứng Nguyệt Như nói xong, nàng liền cứ thế mà chăm chú nhìn Lăng Thiên. Nàng thấy rất rõ vẻ mặt biến hóa của hắn lúc này, không ngoài dự đoán của nàng, ban đầu hớn hở vui mừng, càng về sau thì nụ cười liền tắt, thay vào đó là cả một sự phẫn nộ vô cùng kinh khủng.
-"Nguyệt Như, ta không muốn chuyện này được nhắc lại thêm lần nào nữa!" Ánh mắt Lăng Thiên lạnh như băng nói.
Lăng Thiên hắn là người vô cùng rõ ràng, nếu để hắn đặt nữ nhân của mình vào trong nguy hiểm chỉ để thỏa mãn mục đích của mình thì thà để hắn đồ tận thiên hạ này còn hơn.
-"Vậy chàng nói thử xem có cách nào hay hơn không? Nên nhớ thiếp tu luyện là thiên diễn thuật, trước đó thiếp đã xem vận mệnh tiếp theo của mình, hoàn toàn không gặp một chút nguy hiểm nào cả!" Ứng Nguyệt Như chân thành nói.
Lăng Thiên cau mày, Ứng Nguyệt Như quá cố chấp, nhưng từ trong ánh mắt nàng lại thấy là cả một sự quyết tâm. Dường như, Ứng Nguyệt Như muốn bản thân thật hữu dụng đối với tướng công mình vậy.
Hắn không tin vào thiên đạo, không tin vào cái gọi là tương lai sẽ xảy ra. Hắn chỉ tin vào thực tại, một thực tại do chính bản thân chứng kiến và cảm nhận.
"Tin nàng? Hay không tin nàng đây?" Trong nội tâm Lăng Thiên lúc này đang đấu tranh mãnh liệt, hắn thà rằng chờ đợi năm tháng trôi đi, số linh thạch được tích lũy một số lượng đủ để hắn đột phá đỉnh phong của thế giới này, lúc đó biết đâu hắn có thể tìm tới Thánh Đế thì làm sao?
"Khoan đã, hình như ta còn có một món bảo hộ!" Lăng Thiên trong đầu lóe lên hình ảnh một chiếc bóng đèn phát sáng.
Có một thứ hắn đã đạt được từ lâu, nhưng do hắn quá imba nên toàn bị vứt xó, nay nó chuẩn bị có cơ hội được phát huy tác dụng.
-"Được rồi, nếu nàng muốn giúp ta, vậy trước hết nàng phải mặc thứ này vào!" Lăng Thiên nghiêm túc nói.
Trong ánh mắt nghi hoặc của Ứng Nguyệt Như, Lăng Thiên liền lôi từ trong hệ thống ra một chiếc áo giáp. Chiếc áo giáp bề ngoại sặc sỡ, sau lưng mọc ra một đôi bạch dực. Chỉ từ khí tức mà nó toát ra, Ứng Nguyệt Như có thể trăm phần trăm xác định, thứ này chính là thần vật!
"Giáp thiên thần" - Một món bảo vật hắn đạt được từ lâu trong một lần làm nhiệm vụ, thứ này mang đến cho người sử dụng khả năng hồi sinh lại một mạng khi chết. Dĩ nhiên, Lăng Thiên không muốn Ứng Nguyệt Như phải chịu bất kỳ tổn thương nào, nhưng nếu nàng cứ quyết tâm như vậy, thì ít nhất cũng phải mặc đồ bảo hộ đầy đủ cái đã chứ...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.