Chương trước
Chương sau
Mặt đất rung chuyển, từng hòn đá bay lơ lửng khỏi mặt đất.
Mộ Nguyệt và Phượng Vũ, cả 2 nàng đều mở to mắt nhìn Lăng Thiên, không biết hắn định làm gì mà gây nên chấn động lớn như vậy.
Ánh mắt Lăng Thiên sáng tựa tinh không, hắn nhẹ nhàng mà nói, tuy thì thầm chậm rãi nhưng làm người nghe có thể nghe thấy rõ ràng.
-"MEGA EVOLUTION!"
Khoảnh khắc Lăng Thiên kết thúc câu nói khó hiểu đối với 2 nàng chính là lúc thiên địa biến hóa. Trên bầu trời, không biết vì lí do gì mây đen cuồn cuộn kéo tới, bao phủ toàn bộ Yêu Thần tông. Gió thổii mạnh mẽ tạo nên từng cơn lốc lửa chiếu rực cả bầu trời.
Khí tức hủy diệt hàng lâm, làm cho vô vạn yêu tộc trong phạm vi run rẩy.

Long Đạo cũng thế, Vũ Tông cũng được chứ nói chi là Thiên Mệnh, Thiên Tinh, tất cả đều đồng loạt quỳ xuống, tựa như nghênh đón vương giả hàng lâm.
Bên trong căn phòng, nơi Lăng Thiên cùng Mộ Nguyệt giao chiến cũng gây ra khí tượng vô cùng đáng sợ.
Lúc này, đằng sau Lăng Thiên toát lên hư ảnh của Charizard, nhưng khác biệt ở chỗ, dần dần lớp da màu đen tuyền của nó đang từ từ biến đổi sang màu lam của bảo thạch, thân hình trở lên to lớn hơn, đôi cánh tua tủa, ánh mắt xích hồng,... nhưng đáng sợ nhất vẫn phải kể đến ngọn lửa bốc lên từ đuôi và 2 bên mép miệng, màu đỏ rực rỡ nay đã chuyển sang màu xanh u ám, tuy nhẹ nhàng nhưng lại tựa như có thể thiêu rụi hết thảy.
Charzard Mega X!
Nếu như trước đó, Charizard chỉ được cái mác là mang hình hài của long tộc, nhưng bên trong nó thực chất lại mang song hệ Phong cùng Hỏa, thì giờ đây, Charizard đã trở thành long tộc chân chính, một đầu hỏa long đầy uy quyền.
Không chỉ về hình dáng, thuộc tính hay sức mạnh được thay đổi, quan trọng nhất là huyết mạch được tăng cường vô cùng đáng sợ.
Thái cổ huyết mạch? Không! Tuy chắc chắn không mạnh bằng chân chính thần thú như Dialga hay Palkia, nhưng cũng chỉ kém một chút, đại khái rơi vào khoảng thần thú sơ kỳ.
Hư ảnh của Charizard Mega X dần dần dung hợp vào người của Lăng Thiên, biến hắn trở thành một tôn vô địch thế gian, mơ hồ quét ngang hết thảy.
-"Không-Không thể! Khí tức này so với lão tổ yêu tộc ta mạnh hơn vô số lần... Ngươi rốt cuộc là ai?" Mộ Nguyệt tựa như ngọn cỏ trong cơn bão, nàng cố gắng gượng không quỳ xuống nhưng điều đó gần như không thể.
Nàng không tin, khí tức yêu linh mà tên nhân loại trước mặt này vượt xa khỏi cái gọi là thái cổ huyết mạch, nó đáng nhẽ không nên tồn tại trên thế giới này mới đúng!
-"Chủ-Chủ nhân?" Phượng Vũ ngồi bên cạnh, nàng ngơ ngác nhìn Lăng Thiên. Trong giờ phút này, đáng nhẽ ra nàng phải có cảm giác sợ sệt đối với Lăng Thiên nhưng chẳng hiểu sao, đôi mắt nàng sáng rực hình trái tim, bên dưới thỉnh thoảng rỉ chút nước... Phượng Vũ tự nhủ, nếu như kể cả không cùng Lăng Thiên ký kết huyết thệ thì nàng cũng muốn trao tấm thân này cho hắn, một sự sùng kính đến tuyệt đối... Ai bảo, chủ nhân của nàng quá đẹp trai đây?
-"Ta nói rồi! Ta là nam nhân của ngươi! Giờ thì xin lỗi được chưa?" Lăng Thiên dù không tự chủ, nhưng đôi mắt hắn liền tự động lóe lên từng tia lôi điện.
Mộ Nguyệt nhìn Lăng Thiên dần dần tiến về phía nàng, nàng muốn đứng dậy, nàng muốn đối chọi lại với tên nhân loại này... Nhưng nàng vô lực, Lăng Thiên lúc này cường đại đến nỗi làm nàng tuyệt vọng.
Bị huyết mạch áp chế, Mộ Nguyệt ngay cả dũng khí cùng tư cách phản đòn cũng không có, nàng phẫn hận, đôi mắt chăm chú nhìn Lăng Thiên gằn giọng nói:"Nhân loại, ngươi thắng! Muốn chém muốn giết thì tùy ngươi!"
Lăng Thiên đi tới, dừng lại trước mặt Mộ Nguyệt, hắn cua tay một cái, một đảo lợi trảo nhỏ bỗng chốc xuất hiện, xé toạc bộ quần áo ngoài trên người Mộ Nguyệt ra.
-"Ngươi-" Mộ Nguyệt sững sờ, nàng không ngờ Lăng Thiên lại dám làm như thế với nàng.
-"Ta đã nói rồi, ta sẽ biến ngươi làm nữ nhân của ta!" Lăng Thiên nhìn nàng chăm chú mà cười.
Mặc dù nhìn bề ngoài có vẻ Mộ Nguyệt rất lạnh lùng, nhưng đồ lót của nàng bên trong lại hoàn toàn ngược lại. Cái yếm màu tím, bao phủ cơ thể từ bụng đổ lên, nhưng không có che đậy hết bộ ngực đồ sộ của nàng mà chỉ che được một nửa, một nửa khác vẫn lòi ra ngoài khiến Lăng Thiên dễ dàng nhìn thấy núm vú hồng hào kia.
Phía bên dưới, nàng cũng ăn mặc vô cùng tùy ý, nội khố màu đen mỏng, 2 bên là 2 sợi chuông vàng, chỉ cần kéo nhẹ, nó ngay lập tức sẽ tuột xuống dưới đất. Đặc biệt nhất là ở phía trên, ngay dưới lỗ rốn Mộ Nguyệt có một hình thù hoa văn kỳ lạ tựa như bông hoa, tạm thời Lăng Thiên còn chưa biết tác dụng của nó là gì.
Trong khi Lăng Thiên chăm chú soi mói cơ thể, Mộ Nguyệt không hề tỏ ra thẹn thùng, nàng vẫn một bộ mặt lạnh lùng mà nhìn lấy Lăng Thiên cười lạnh nói:"Nhân loại các ngươi đúng là chỉ toàn một lũ suy nghĩ bằng nửa cơ thể!"
Bị Mộ Nguyệt trách móc, Lăng Thiên nội tâm cũng cảm thấy... hơi chút hổ thẹn. À ừ thì, đâu phải tất cả đều như thế đâu cơ chứ...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.