2 ánh mắt nhìn nhau trên giường, thời gian như đình trệ trong phút chốc.
Bất chấp việc Lăng Thiên đùa hay không, lúc này Tiêu Ngữ đã nhớ tới mục đích của nàng tới nơi này rồi. Nàng muốn cùng với hắn...
-"Ta-" Tiêu Ngữ muốn nói điều gì đó, nhưng không kịp thì bất chợt bị Lăng Thiên tập kích vào môi.
Lăng Thiên hôn lấy cánh môi ngọt ngào của nàng, dường như có chút vị cherry nào đó thoang thoảng, 2 người trao nhau nước bọt, sử dụng lưỡi như những thanh kiếm va chạm với nhau...
Hôn được một lúc, Lăng Thiên thấy Tiêu Ngữ đã có chút thấm mệt, hắn xoay người nàng xuống rồi cười nói.
-"Tiêu Ngữ huynh, huynh thật là đẹp a, nếu huynh là nữ nhân thực sự chắc chắn sẽ có khối người ghen ghét lắm!" Lăng Thiên đùa giỡn.
-"Ta là-" Tiêu Ngữ tiếp tục muốn nói, nhưng Lăng Thiên đâu có cho nàng cơ hội, hắn dùng môi mình che lấp miệng nàng lại, tay phải hắn bóp lấy miếng bánh pudding kia, còn tay trái đưa từ từ xuống phía dưới, thọc vào quần nàng.
Đôi tay hắn như những con rắn vậy, mỗi chõ đảo quanh, người Tiêu Ngữ như nhũn ra bởi điện giật.
Khi tay trái hắn mò xuống nơi huyệt động bí ẩn, Lăng Thiên mỉm cười, sau đó giả vờ lộ ra vẻ mặt ngơ ngác hỏi:"Tiêu Ngữ, đến cả bên dưới, thứ đó của huynh cũng biến mất luôn sao? Không được, ta thân là một vị đại phu, chắc chắn phải cứu chữa cho huynh bằng được!"
-"Đã bảo, ta là-" Tiêu Ngữ muốn giải thích, nhưng Lăng Thiên đã nhanh tay che miệng nàng lại, đưa ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tu-yeu-than-ky-bat-dau/1602151/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.