Không gian lúc này trở lên vô cùng tĩnh mịch.
Lăng Thiên giải trừ Susanoo, đồng nghĩa với việc bầu trời mây đen tan biến, ánh sáng từng tia từng tia chiếu rọi thương khung.
Hắn nhảy xuống, đi tới gần bên cạnh Tiêu Ngữ mỉm cười hỏi:"Tiêu Ngữ huynh, ta tới không muộn chứ?"
Tiêu Ngữ ngơ ngác nhìn Lăng Thiên, nụ cười của hắn như những tia sáng ấm áp chiếu rọi trong tâm hồn nàng.
-"Ta...ta" Tiêu Ngữ mắt tròn xoe, ấp ủng một lúc rồi hoàn hồn lại, nàng há miệng to ra kinh ngạc nói:"Lă-Lăng Thiên, huynh tại sao làm được?"
-"Làm được cái gì?" Lăng Thiên hỏi.
-"Thì thứ đó đó, cái thứ cao lớn mang khí tức kinh khủng đó, rồi lại sao huynh có thể chém giết đám người Hoa Lăng trong khi bọn hắn đã kí gửi mệnh hồn ở hồn điện, rồi lại sao ta không cảm giác được khí tức tu vi của huynh,..." Tiêu Ngữ tóm lấy cổ áo Lăng Thiên dồn dập hỏi.
Nhìn Tiêu Ngữ thắc mắc, Lăng Thiên cũng cười khổ, chẳng lẽ hắn lại nói cho nàng biết hắn không phải người của thế giới này, nói cho nàng biết hắn là người mang phần mềm hack xuyên qua a?
-"Được rồi, bình tĩnh, tóm lại về sau giải thích, giờ chúng ta trở về được chứ?" Lăng Thiên mỉm cười, đưa tay ra với Tiêu Ngữ.
Tiêu Ngữ thấy Lăng Thiên giữ bí mật cũng không phát giác, dù sao ai chẳng có thứ không được nói cho người khác, ngay cả hiện tại, nàng bản thân là nữ nhân nhưng cũng đâu có ai biết đâu.
Tiêu Ngữ đứng lên, định tóm lấy tay Lăng Thiên đứng dậy thì kêu "Ái" một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tu-yeu-than-ky-bat-dau/1602149/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.