Chương trước
Chương sau
Tấn công mãi mà không trúng, dần dần Long Vũ Âm có chút thấm mệt, nàng dừng lại nhìn Lăng Thiên khiêu khích nói:"Hừ, không nghĩ tới thiên tài top 1 của Thánh linh thiên bảng chỉ biết né tránh, có giỏi thì ngươi phản đòn đi!"
-"Nàng thực sự muốn ta tấn công?" Lăng Thiên bất ngờ hỏi.
-"Ngươi không thế chứ gì? Đúng là phế vật!" Long Vũ Âm cười lạnh.
Đáng tiếc, Long Vũ Âm đã làm một điều vô cùng sai trái, đó là trộm chó... nhầm, là bảo một người đàn công không thể, rồi lại phế vật... Đây chính là vảy ngược của mỗi tên đàn ông chân chính, nhất là khi người nói còn là một người phụ nữ.
-"Được rồi, tới đây!" Lăng Thiên nghiêm mặt.
Thấy Lăng Thiên nghiêm túc, Long Vũ Âm đắc ý, nếu như Lăng Thiên cứ né tránh như vừa nãy, nàng không còn lòng tin có thể chạm vào người Lăng Thiên, nhưng nếu Lăng Thiên tấn công, nàng chắc chắn có thể tìm ra kẽ hở mà đánh trúng hắn.
Với Xích Long huyết mạch, Long Vũ Âm tự tin chỉ cần đánh túng một đòn thôi, cho dù nhục thể mạnh đến đâu là biết mùi nhau ngay.
-"Hây ah, tiếp chiêu!" Long Vũ Âm lao tới, tung một quyền với phía ngực Lăng Thiên, đồng thời nàng cũng chuẩn bị đòn thế tiếp theo, nếu Lăng Thiên phản đòn, nàng phải nhanh chóng phòng thủ rồi phản công...
Thấy đòn đánh của mình lại một lần nữa sắp tiếp cận ngực đối phương, Long Vũ Âm thầm nghĩ:"Hắn lại chuẩn bị chơi bài né đây!"
Tiếc là lần này Long Vũ Âm nghĩ sai, ngay khi nắm đấm của nàng sắp chạm vào ngực hắn, chỉ thấy Lăng Thiên bất ngờ dùng tay kéo đòn quyền của Long Vũ Âm về phía trước, hắn xoay lưng lại rồi dùng chân gạt giò Long Vũ Âm cái nhẹ.
Một đòn thế Akido hoàn hảo...
Long Vũ Âm mất trụ, nhanh chóng đổ nhào về phía trước.
Thấy mặt mình sắp tiếp cận với đất, Long Vũ Âm nhắm mắt lại, chuẩn bị chịu dư chấn việc lỗ mui ăn trâu...
"Phịch"
"Hả? Âm thanh này có chút lạ, mà sao ta không cảm thấy đau đớn gì ta?" Long Vũ Âm khó hiểu nói.
Nàng dần mở mắt ra, đập vào mắt nàng là một mảnh tối đen, có chút mềm mại, sau đó lại cứng cứng...
Long Vũ Âm gương mắt lên nhìn, thấy nụ cười của Lăng Thiên mỉm cười nhìn nàng. Long Vũ Âm chợt nhớ ra cái gì đó liền cúi xuống, nếu như với góc độ này nhìn thấy gương mặt của Lăng Thiên vậy thì thứ mà nàng vừa đập mặt vào chính là...
"Á á á"
Long Vũ Âm hét lên đầy mắc cỡ, nàng bật dây nhanh chóng tránh xa khỏi Lăng Thiên, thì ra, thứ mà đỡ lấy gương mặt nàng không bị bầm dập chính là... đũng quần của Lăng Thiên, lúc đầu mềm mềm là trạng thái bình thường, về sau có chút cứng cứng lên chắc hẳn là...
-"Ngươi-Ngươi vô sỉ!" Long Vũ Âm tức giận nhìn Lăng Thiên.
Lăng Thiên cố tỏ ra vô tội, hắn nhìn Long Vũ Âm thanh minh:"Ta thấy nàng sắp ngã liền nhanh chóng lao tới đỡ, ai biết đâu nàng đập mặt vào chỗ đó làm chi!"
Thấy Lăng Thiên có vẻ "thành thật", Long Vũ Âm chợt bình tĩnh lại, sau đó như nhớ ra điều gì, nàng liền hỏi:"Ngươi, đòn thế ngươi vừa vật ngã ta gọi là gì?"
-"Nó gọi là Akido, một đòn thế sử dụng cách mượn lực đả lực, vô cùng hữu hiệu trong việc cận chiến" Lăng Thiên trả lời.
Long Vũ Âm tuy có chút hiếu thắng, ngang ngược, thêm nữa có chút độc mồm độc miệng nhưng không thể phủ nhận nàng là một võ si, nàng muốn bản thân không ngừng trở lên mạnh mẽ, nên khi chứng kiến Lăng Thiên sử dụng thế võ kì lạ nên nàng động tâm rồi.
Thấy Long Vũ Âm có vẻ ước ao, Lăng Thiên cười một cách vô cùng thần bí:"Thế nào? Muốn học không? Ta sẽ dạy cho!"
'..."
"Ưm, muốn!" Long Vũ Âm theo bản năng trả lời, chỉ trong thoáng chốc, nàng đã quên mất việc cần phải đánh bại Lăng Thiên để đòi lại mối nhục trước đó. Còn Lăng Thiên, hắn đã thành công câu lên sự tò mò và ý muốn ham học hỏi của nàng, còn về việc từ giờ dạy nàng cái gì thì chỉ có chúa mới biết...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.