Tấn công mãi mà không trúng, dần dần Long Vũ Âm có chút thấm mệt, nàng dừng lại nhìn Lăng Thiên khiêu khích nói:"Hừ, không nghĩ tới thiên tài top 1 của Thánh linh thiên bảng chỉ biết né tránh, có giỏi thì ngươi phản đòn đi!"
-"Nàng thực sự muốn ta tấn công?" Lăng Thiên bất ngờ hỏi.
-"Ngươi không thế chứ gì? Đúng là phế vật!" Long Vũ Âm cười lạnh.
Đáng tiếc, Long Vũ Âm đã làm một điều vô cùng sai trái, đó là trộm chó... nhầm, là bảo một người đàn công không thể, rồi lại phế vật... Đây chính là vảy ngược của mỗi tên đàn ông chân chính, nhất là khi người nói còn là một người phụ nữ.
-"Được rồi, tới đây!" Lăng Thiên nghiêm mặt.
Thấy Lăng Thiên nghiêm túc, Long Vũ Âm đắc ý, nếu như Lăng Thiên cứ né tránh như vừa nãy, nàng không còn lòng tin có thể chạm vào người Lăng Thiên, nhưng nếu Lăng Thiên tấn công, nàng chắc chắn có thể tìm ra kẽ hở mà đánh trúng hắn.
Với Xích Long huyết mạch, Long Vũ Âm tự tin chỉ cần đánh túng một đòn thôi, cho dù nhục thể mạnh đến đâu là biết mùi nhau ngay.
-"Hây ah, tiếp chiêu!" Long Vũ Âm lao tới, tung một quyền với phía ngực Lăng Thiên, đồng thời nàng cũng chuẩn bị đòn thế tiếp theo, nếu Lăng Thiên phản đòn, nàng phải nhanh chóng phòng thủ rồi phản công...
Thấy đòn đánh của mình lại một lần nữa sắp tiếp cận ngực đối phương, Long Vũ Âm thầm nghĩ:"Hắn lại chuẩn bị chơi bài né đây!"
Tiếc là lần này Long Vũ Âm nghĩ sai, ngay khi nắm đấm của nàng sắp chạm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tu-yeu-than-ky-bat-dau/1602123/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.