Diệp Tông dù rất dứt khoát ra tay, nhưng thủy chung Diệp Hàn vẫn từng là nghĩa tử của hắn, hắn tất nhiên có chút đau lòng, vào lúc này tốt hơn hết là để hắn một mình.
Lăng Thiên ôm lấy Diệp Tử Vân mang đi, đồng thời định chiếm chút tiện nghi nhưng khổ nỗi nàng vẫn đang lo nghĩ về Diệp Tông nên giờ chỉ muốn về phòng nghỉ ngơi.
"Haizz, biết thế không nên mang Tử Vân đi theo" Lăng Thiên thất vọng nghĩ.
Diệp Tu bên cạnh, thấy Lăng thiên cũng đang rảnh rỗi liền nói:"Lăng Thiên công tử, ngài có muốn tới phủ thành chủ bảo khố xem một chút không?"
Lúc này Diệp Tu hoàn toàn thay đổi cách xưng hô với Lăng Thiên, không còn là tiểu hữu như trước nữa mà giờ vô cùng kính trọng.
-"Cũng được, dù gì thì ta cũng đang rảnh" Nói rồi, hắn bước theo Diệp Tu.
Bước vào bên trong bảo khố, nơi đây cũng khá là rộng lớn. Theo Diệp Tu nói, nơi này đã tồn tại từ Hắc Ám niên đại truyền xuống tới nay nên nhiều bảo vật thời kỳ thượng cổ vẫn được giữ lại. Tiếc là đối với Lăng Thiên chẳng có cái gì đáng sử dụng, hắn cũng lười nhấc lên xem.
Đi đến cuối bảo khố, nơi đây hắn trứng kiến một quả trứng màu Xích Kim, xung quanh được khắc rất nhiều phù văn thần bí.
Với tư cách là một thần cấp minh văn sư cũng như một tên đã đọc qua nguyên tác truyện, Lăng Thiên ngay lập tức nhận ra đây chính là yêu thú thời không nào đó mà hắn chả quan tâm, cái đáng nói ở đây chính là nó cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tu-yeu-than-ky-bat-dau/1602059/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.