Sáng hôm sau
Diệp Tông đang bù đâu vào xử lí sổ sách, chợt thấy Diệp Hàn đi qua.
-"Hàn nhi, ngươi tới có chuyện gì sao?" Diệp tông nghi ngờ hỏi
Diệp Hàn chắp tay, lễ phép:"Hài nhỉ trước là đến thỉnh an phụ thân, sau là có chuyện muốn hỏi ngài một phút.
-"Nói đi" Diệp Tông ngừng ngừng đạo
Diệp Hàn khẽ khom người, nói:"Hài nhi thấy ở biệt viện của Tử Vân muội muội thấy có nam tử, không biết cớ làm sao?"
Diệp Tông trầm mặc, sau đó quyết định nói thật:"Đó là Lăng Thiên, hắn đã là vị hôn phu của Tử Vân rồi"
Diệp Hàn sững sờ, trừng to mắt, gằn giọng nói:"Hắn? Hắn có tư cách gì? Hắn là người của gia tộc nào?"
Thấy Diệp Hàn xúc động, Diệp Tông cũng thông cảm. Hắn cũng biết tình cảm của nghĩa tử mình đối với Tử Vân, nhưng tiếc là Lăng Thiên quá yêu nghiệt rồi.
-"Hắn không có gia tộc, nhưng là một thiên tài xuất chúng, có lẽ là vượt xa con" Diệp Tông thở dài nói
Diệp Hàn nghe Diệp Tông nói, chợt im lặng sau đó mỉm cười đầy nắng xuân:"Thì ra là vậy, Lăng Thiên công tử thật là xuất chúng"
Thấy Diệp Hàn quay ngoắt 180 độ, Diệp Tông sững sờ nhưng cũng không cảm thấy gì, chỉ tưởng Diệp Hàn hồi tâm chuyên ý, vui mừng nói:"Hắn là một người không thể thiếu cho việc phát triển thành Quang Huy, hi vọng con tương lai có thể kết thân với hắn"
-"Hài nhi hiểu, hài nhi xin cáo lui" Diệp Hàn chào lễ phép rồi rời đi, vừa quay lưng về phía Diệp Tông là khuôn mặt hắn vặn vẹo, tràn đầy tà ác nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tu-yeu-than-ky-bat-dau/1602049/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.