Tối hôm đó, một bàn 3 người ngồi quây quần bên nhau, người nọ gắp thức ăn cho người kia khiến không khí có đôi chút gượng gạo.
Diệp Tử Vân ngồi đó, nàng thực sự rất vui mừng, không chỉ có thể kết nối lại sợi dây tình bạn với Ngưng Nhi mà còn... ai da, mắc cỡ chết người.
Lăng Thiên nhìn 2 cô gái đang vừa ăn vừa cười nói, trong lòng cũng cảm thấy vui mừng cho Ngưng Nhi, hắn biết dù nàng lạnh lùng là thế nhưng thâm tâm nàng cũng muốn có một người bạn để cùng chia sẻ.
Nhìn Ngưng Nhi vui cười, Lăng Thiên tinh nghịch dùng chân đá nhẹ vào chân nàng ra ám hiệu. Ngưng Nhi đang cười nói với Diệp Tử Vân, thấy dưới chân bị Lăng Thiên chạm nhé, quay sang nhìn hắn thấy hắn nở nụ cười gian tà.
Ngưng Nhi có chút sững sờ, sau đó như hiểu cái gì, mặt đỏ ửng, ngồi bên cạnh Diệp Tử Vân cũng không có chú ý...
Tối đến
Lúc này 3 người đã tạm biệt nhau rồi đi về phòng nghỉ ngơi, phòng Diệp Tử Vân ở trong cùng, bên cạnh là phòng Ngưng Nhi rồi mới tới phòng Lăng Thiên.
Đúng như dự đoán, sau khi Ngưng Nhi về phòng được một lúc thì Lăng Thiên tiến đến, đóng nhẹ cửa lại rồi ôm chầm lấy Ngưng Nhi.
-"Thiên ca, ta rất nhớ huynh" Ngưng Nhi ôm tình lang thủ thỉ nói.
-"Ta cũng nhớ muội", Nói xong, hắn không kịp chờ đợi được nữa mà hôn lên đôi môi ngọt ngào của nàng.
Đôi môi của Ngưng Nhi dường như có ma lực nào đó khiến Lăng Thiên không dời được, vị ngọt ngào như cherry,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tu-yeu-than-ky-bat-dau/1602040/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.