Chương trước
Chương sau
Dương Lỗi nhìn người trước mắt, hắn vóc người không cao, khoảng chừng 1m, như một chú lùn, hơn nữa da dẻ ngăm đen, bất quá trên hai tay bắp thịt cực kỳ chắc, một cỗ một cỗ, giống như tinh cương. Sắc mặt hồng hồng, một đôi mắt lấp lánh có thần, người bình thường thật là không dám nhìn thẳng.

Điều này làm cho Dương Lỗi nghĩ tới Ải Nhân bên trong một ít tiểu thuyết huyền ảo.

Không sai chính là Ải Nhân, vóc người bọn họ không cao, thế nhưng rất cường tráng, lực lượng rất lớn.

Người này cũng giống như vậy, vũ khí trong tay là một cái búa lớn, toàn bộ cây búa cực đại, hầu như cùng hắn thân cao xê xích không nhiều, xem ra vô cùng buồn cười.

Bất quá Dương Lỗi không dám khinh thị một chút nào, bên trong cây búa to lớn này, ẩn chứa năng lượng mạnh mẽ, thậm chí so với chú lùn này còn muốn cho Dương Lỗi kinh ngạc.

Một cái Giám định thuật qua.

Hoàn Nhan Liệt, một trong người thủ hộ Kim Quốc, tu vi Võ Thần Đại Viên Mãn, vũ khí, Hám Thiên Tử Kim Chùy.

- Hừ, tiểu tử gan lớn, lại dám xông vào Kim Quốc ta, giết tử tôn ta.

Cái kia Hoàn Nhan Liệt âm thanh, dường như sấm nổ bình thường vang lên.

Dương Lỗi khẽ nhíu mày, có chút tức giận, tên khốn này lại đánh lén, ngươi biết hống, ta không biết sao?

Dương Lỗi hé miệng, vận dụng chân khí.

Sư Tử Hống.

Một tiếng gầm gừ cường đại vang lên, trước mặt tạo thành một hình dạng sư hống to lớn, vô hình khí áp ở chung quanh tán đi.

Trong đó đối tượng chủ tâm muốn trùng kích tự nhiên chính là Hoàn Nhan Liệt cùng Hoàn Nhan Tông, hai người này bây giờ trở thành người Dương Lỗi phải giết, cho nên Dương Lỗi cũng không có bảo lưu chút nào.

Bốn phía bị khí kình cuốn lên, mái ngói bay lượn, một bên cây cối đều đứt thành từng khúc, toàn bộ sân, giống như bị lốc xoáy qua một lần.

Hoàn Nhan Tông bưng lỗ tai của mình, cả người lâm vào trạng thái phát điên, thất khiếu chảy máu, trong nháy mắt ngất đi.

Mà lúc này Hoàn Nhan Liệt tuy rằng thấy được Hoàn Nhan Tông thảm trạng, nhưng không có năng lực đi bảo hộ hắn, Dương Lỗi toàn lực ra tay, uy lực có thể tưởng tượng được ra, không thể không vận chân khí toàn thân, đến bảo vệ chính mình.

Người là ích kỷ, Hoàn Nhan Liệt sống lâu như vậy, không thể nào vì Hoàn Nhan Tông mà từ bỏ tính mạng của mình.

Cho nên Hoàn Nhan Tông không có chịu đến bảo hộ, liền bị một cái Sư Tử Hống của Dương Lỗi đánh chết.

Hoàn Nhan Liệt cũng chật vật không thể tả, màng nhĩ bị chấn nát, nghe không được bất kỳ thanh âm nào.

Dương Lỗi thu hồi Sư Tử Hống, ăn vào một viên Hồi Khí đan, sau đó nhìn Hoàn Nhan Liệt, Hoàn Nhan Liệt này tu vi coi như không tệ, nếu như có thể thành thuộc hạ của mình, đó cũng là lựa chọn không tệ, chí ít, thế lực thủ hộ Kim Quốc này lớn bao nhiêu, hắn nhất định là biết.

Mình có thể từ trong miệng hắn đạt được một ít vật hữu dụng.

Dương Lỗi nhìn Hoàn Nhan Tông, cũng biết hắn bây giờ lỗ tai khẳng định nghe không được, dù sao mình toàn lực thi triển Sư Tử Hống, tuy rằng uy lực so với thi triển Phong Đao Thất Sát nhỏ yếu ra nhiều lắm, nhưng đập vỡ tan lỗ tai của hắn, cũng là chuyện dễ dàng.

Mặc dù như mình như vậy, tu luyện Kim Chung Tráo, tu luyện Thiết Bố Sam, cũng không thể nào đem màng nhĩ mình tu luyện tới cực hạn, cho nên Hoàn Nhan Liệt bị mình đập vỡ tan màng nhĩ, là tất nhiên.

Cho nên hiện tại Dương Lỗi sử dụng lực lượng tinh thần cùng Hoàn Nhan Liệt trò chuyện.

- Ngươi là Hoàn Nhan Liệt đúng không? Ngươi muốn chết hay là muốn sống?

Dương Lỗi nhìn hắn, hai tay ôm ngực, một bộ hờ hững, bây giờ Hoàn Nhan Liệt này tuy còn có sức chiến đấu, nhưng Dương Lỗi căn bản không cần lo lắng, nếu như không sử dụng vũ khí kia, cho dù mình đứng để hắn đánh, vậy cũng không nhất định có thể phá tan phòng ngự của mình.

- Ngươi. . . Ngươi là ai? Sư Tử Hống, ngươi là đệ tử Thiếu Lâm?

Hoàn Nhan Tông làm một tu luyện giả, làm người thủ hộ Kim Quốc, tự nhiên biết Sư Tử Hống là công phu gì, Sư Tử Hống này xác thực chính là Thiếu Lâm tuyệt kỹ, hơn nữa có thể đem Sư Tử Hống tu luyện tới cấp bậc này, trừ khi dòng chính của Thiếu Lâm, bằng không thì không có tư cách.

- Thiếu Lâm đệ tử?

Dương Lỗi lắc đầu nói.

- Không phải, bất quá ngươi muốn cho là như thế cũng có thể, bây giờ Thiếu Lâm đã cùng ta kết minh, ta muốn tiêu diệt Kim Quốc này, Thiếu Lâm sẽ giúp ta để ý đến các ngươi những lực lượng thủ hộ hậu trường này, nói vậy ngươi chính là một thành viên bên trong lực lượng thủ hộ Kim Quốc a? Ta ngược lại là hiếu kỳ, Kim Quốc các ngươi có bao nhiêu người giống như ngươi tồn tại?

- Ngươi. . . Ngươi. . . Thực sự là Thiếu Lâm đệ tử?

Hoàn Nhan Liệt còn không hết hi vọng, nếu quả thật như lời hắn nói, hắn thật sự cùng Thiếu Lâm đạt thành liên minh, như vậy Kim Quốc là chạy trời không khỏi nắng. Thiếu Lâm cường đại, người khác không rõ ràng, hắn tự nhiên là rõ ràng, nguyên bản Thiếu Lâm vẫn là bàng quan, đối với Đế Vương thế tục, căn bản không để ý tới, đương nhiên Thiên Sơn cũng giống như vậy, hai thế lực này, là thế lực cường đại nhất thế giới này, hai nhà này, tùy tùy tiện tiện xuất động mấy người, đều có thể tiêu diệt Đại Tống, tiêu diệt Kim Quốc, còn có Mông Cổ.

- Nói không phải, còn có, có phải hay không cùng ngươi cũng không có bao nhiêu quan hệ, hiện tại ngươi phải tuyển chọn, phải quan tâm sự tình chính là, chính ngươi muốn chết, vẫn là muốn sống, nếu như muốn sống sót, như vậy ngươi phải nghe theo ta, trở thành thuộc hạ của ta, bằng không thì cùng Hoàn Nhan Tông như thế, hắn cũng là bởi vì không muốn nghe ta, không muốn trở thành thuộc hạ của ta, cho nên ta mới giết hắn, ngươi muốn đi theo hắn sao?

Dương Lỗi nhìn hắn, ngữ khí trở nên lạnh lẽo, bởi vì Dương Lỗi đã không muốn làm trễ nãi quá nhiều thời gian, ai biết nơi này có phải còn có người thủ hộ Kim Quốc khác hay không, nếu như đến cái càng cường đại hơn, như vậy mình đã có thể phiền toái, bây giờ Thiếu Lâm Tự, Phương Hàn vẫn không có động tác.

- Ta biết tu vi của ngươi không tệ, bất quá ta muốn giết ngươi, vẫn là rất dễ dàng, nói vậy ngươi biết tu vi của ta, không nên trông cậy vào kéo dài thời gian, cho ngươi mười hô hấp thời gian cân nhắc, nếu như ngươi không có cho ta đáp án, như vậy chính là lựa chọn chết.

Dương Lỗi là người nào, hắn có chủ ý gì, Dương Lỗi tự nhiên nhìn ra được, muốn kéo dài thời gian, Dương Lỗi thầm nghĩ trong lòng, đem mình nghĩ đến quá đơn giản, nếu như điểm thủ đoạn như thế cũng nhìn không ra, như vậy mình chính là cái ngu ngốc.

- Được, mười cái hô hấp đã đến giờ, cho ta sự lựa chọn của ngươi.

Mười cái hô hấp vừa đến, Dương Lỗi mở miệng nói.

- Ta đáp ứng trở thành thuộc hạ của ngươi.

Hoàn Nhan Liệt ném đi Hám Thiên Tử Kim Chùy, quỳ xuống nói.

- Được, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, ta liền thưởng thức người như ngươi.

Dương Lỗi mỉm cười bước qua.

Mà lúc này trong mắt Hoàn Nhan Liệt loé ra một tia kinh dị, đợi Dương Lỗi đi tới trước mặt Hoàn Nhan Tông, hắn bỗng nhiên đứng dậy, chủy thủ trong tay trong nháy mắt đâm hướng về trái tim Dương Lỗi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.