Chương trước
Chương sau
Đi ra Triệu Vương Phủ, Dương Lỗi trực tiếp tìm được cấm quân thống lĩnh Hoàn Nhan Tông.

Phủ tướng quân Hoàn Nhan Tông này không kém Hoàn Nhan Hồng Liệt Triệu Vương Phủ chút nào, thậm chí càng hiện ra xa hoa.

Không hổ là một trong nhân vật cầm quyền của Kim Quốc, Dương Lỗi không khỏi cảm khái, nhưng đáng tiếc chính là, nơi này lập tức liền biến thành một khu phế tích, Kim Quốc Đại Tướng Quân này, sẽ bị mất mạng.

- Người nào? Dám xông vào phủ tướng quân?

Dương Lỗi đi vào trong phủ, liền nghe được thị vệ hét lớn.

- Cút ngay.

Dương Lỗi ra tay không lưu tình chút nào, vung tay lên, đó là một bộ thi thể.

- Người đến, có thích khách, có thích khách.

Nhìn thấy thị vệ chết đi, thị vệ khác nhất thời la lớn.

Dương Lỗi cũng không thèm động thủ nhiều, vung ra một đạo phù triện, đem mọi người tách ra, bay thẳng đến vị trí gian nhà của Hoàn Nhan Tông.

Rất nhanh Dương Lỗi liền đi tới vị trí thư phòng của Hoàn Nhan Tông, vốn Dương Lỗi cho rằng Hoàn Nhan Tông đang hưởng thụ mỹ nữ, nhưng không nghĩ tới tên này lại đang đọc sách, xem vẫn là binh thư, trong thư phòng còn có một bộ địa đồ, bản đồ trong đó bao quát đại Tống, Kim quốc, còn có Mông Cổ, xem ra hắn cũng là biết rồi, Kim Quốc bây giờ đã là ngàn cân treo sợi tóc, cho nên ở trên bản đồ kia, còn có chút dấu chấm.

Đặc biệt là địa phương giao giới cùng Mông Cổ, còn làm đặc biệt rõ.

- Ngươi là ai?

Hoàn Nhan Tông chú ý tới Dương Lỗi tồn tại, thấy được Dương Lỗi, trong lòng Hoàn Nhan Tông khiếp sợ, hắn biết bên trong phủ Đại tướng quân của mình phòng ngự sâm nghiêm đến mức nào, bây giờ người này, lại vô thanh vô tức liền tiến vào đến nơi đây, để hắn làm sao không cảm thấy kinh ngạc.

- Ta là ai? Ngươi không tất yếu biết, ngươi chỉ phải hiểu, ngày hôm nay ngươi chỉ có hai lựa chọn, một là quy thuận ta, trở thành thuộc hạ của ta, làm việc cho ta, mà một con đường khác, chính là tử lộ.

Dương Lỗi nhìn hắn thản nhiên nói.

- Hừ, ngươi khẩu khí thật là lớn.

Hoàn Nhan Tông nghe vậy hừ lạnh một tiếng.

- Có đúng hay không, nghe ngữ khí của ngươi, xem ra ngươi là không muốn trở thành thuộc hạ của ta.

Dương Lỗi nhìn hắn lạnh lùng nói.

- Chuyện cười, ngươi có năng lực gì, làm cho Hoàn Nhan Tông ta trở thành thuộc hạ của ngươi, Hoàn Nhan Tông ta làm Kim Quốc Đại Tướng Quân, dưới một người trên vạn người, cầm binh trăm vạn, ngươi lại muốn ta trở thành đầy tớ của ngươi, ngươi cũng quá buồn cười đi.

Hoàn Nhan Tông ha ha cười nói, râu mép run lên.

Hoàn Nhan Tông này, thân hình cao lớn, đầy mặt chòm râu, cả người làm cho người ta có một loại khí thế uy vũ.

Nếu như là người bình thường, đúng là sẽ bị khí thế của hắn áp chế lại, nhưng Dương Lỗi là người nào, mặc dù hắn là Thông Huyền cảnh giới Võ Giả, cái kia cũng sẽ không có chút nào e ngại, Hoàn Nhan Tông hắn mặc dù là Võ Giả, nhưng tu vi không cao, bất quá là Võ Thánh trung kỳ mà thôi, ở trong mắt Dương Lỗi không đáng giá nhắc tới.

Về phần cỗ khí thế tướng lĩnh nhiều năm mang binh hình thành kia, cũng có thể không nhìn.

Dương Lỗi cười lạnh một tiếng, so khí thế, vậy hãy để cho ngươi nếm thử, bị cảm giác khí thế ngăn chặn, Dương Lỗi bỗng nhiên thả ra khí thế mạnh mẽ của mình, cảnh giới bản thân Dương Lỗi tuy bất quá là Võ Thần cấp một mà thôi, nhưng tinh thần lực của hắn, là vượt ra khỏi Võ Thần cảnh giới, đủ để cùng Thông Huyền cảnh giới Võ Giả so sánh.

Hoàn Nhan Tông bất quá là một Võ Thánh cảnh giới Võ Giả mà thôi, làm sao có thể gánh vác được cỗ khí thế này, nhất thời liền đầy mặt đỏ chót, cả người bị đè ép xuống, hai đầu gối quỳ trên mặt đất.

Nhìn hắn sắp không được, lúc này Dương Lỗi mới thả ra khí thế của mình, lạnh lùng nhìn hắn nói:

- Hoàn Nhan Tông, ngươi cũng không nên khăng khăng một mực, sinh mệnh chỉ có một lần, ngươi cần phải hiểu rõ, đúng rồi, đã quên nói cho ngươi biết, nếu như ngươi không đáp ứng trở thành thuộc hạ của ta, mà lựa chọn chết, như vậy bên trong phủ tướng quân này của ngươi, từ trên xuống dưới hơn một ngàn người, đều sẽ chết hết.

- Ngươi... Ngươi đến cùng muốn thế nào?

Hoàn Nhan Tông hít một hơi thật sâu, làm mình bình phục lại, nhìn Dương Lỗi oán hận nói.

- Ta muốn thế nào? Ngươi còn hỏi ta? Ta đã cho ngươi đáp án, bây giờ nhìn chính ngươi lựa chọn như thế nào, chỉ có hai con đường, một cái là tử lộ, một cái là đường sống, là tử, là sinh, do ngươi lựa chọn.

Dương Lỗi nhìn hắn nói:

- Đúng rồi, đã quên nói cho ngươi biết, bây giờ Hoàn Nhan Hồng Liệt, cũng chính là Kim Quốc Triệu vương của các ngươi đã trở thành thuộc hạ của ta.

- Cho ngươi một nén nhang thời gian cân nhắc, một nén nhang qua đi, vẫn không có đáp ứng, vậy ta sẽ giết ngươi, cùng toàn bộ phủ tướng quân.

Dương Lỗi ngữ khí như trước rất bình thản.

Hoàn Nhan Tông trầm mặc không nói, người này quá độc ác, xem ra mi thanh mục tú, nếu như mình không đáp ứng, lại muốn giết chết mọi người.

Hoàn Nhan Tông không phải người sợ chết, bất quá đây là tính mạng hơn một nghìn người, trong đó còn bao gồm thê tử của mình, bao quát nhi nữ chính mình.

Nhưng nếu như mình đáp ứng hắn, như vậy mình liền trở thành quân bán nước, chính là phản bội Hoàng Thượng, tuy rằng Hoàn Nhan Tông tay cầm quyền to, nhưng dù sao cũng là người trung tâm, không có dã tâm gì.

Một nén nhang thời gian rất nhanh sẽ đến, lúc này Hoàn Nhan Tông vẫn không có làm ra lựa chọn.

Bên ngoài hộ vệ đã tới mấy lần, bất quá đều bị Hoàn Nhan Tông hô trở lại. Bởi vì Hoàn Nhan Tông biết, nếu như để cho bọn hắn đi vào, liền là tìm đường chết.

- Như thế nào? Nghĩ xong chưa?

Dương Lỗi nhìn hắn thản nhiên nói.

- Đến cùng là quy thuận ta, hay là chịu chết?

- Ta. . .

Hoàn Nhan Tông thở dài.

Dương Lỗi nhìn bộ dáng này của hắn, ngược lại mình như là một đại phản phái. Này trong phim ảnh đều là diễn như thế, dùng tính mạng những người khác đến uy hiếp nhân vật chính, tựa hồ mình bây giờ liền là như vậy.

Phản phái, phản phái thì lại làm sao, Dương Lỗi không khỏi lắc đầu.

- Xem ra ngươi là lựa chọn chết rồi, tốt lắm, ta sẽ thành toàn cho ngươi.

Dương Lỗi nhấc lên Hoàn Nhan Tông, chính là một quyền, đem Hoàn Nhan Tông nổ ra thư phòng.

Giữa lúc thời điểm Dương Lỗi đánh giết Hoàn Nhan Tông, một cỗ kh1i thế mạnh mẽ từ nơi không xa phát lên.

Dương Lỗi thất kinh, người này tu vi tuyệt đối là khủng bố, Võ Thần cảnh giới đại viên mãn, mình ở thế giới này bị áp chế, không thể sử dụng Phong Đao Thất Sát, không có Phong Ẩn đao, cũng không cách nào thi triển Thiên Đao Nhất Thức, muốn giết chết Võ Thần Đại Viên Mãn Võ Giả này, vẫn đúng là không phải một chuyện dễ dàng, bất quá cũng không phải là không thể giết chết, mình đã tu luyện Kim Chung Tráo, hơn nữa tu luyện đến tầng thứ chín.

Bất quá chặn giết hắn, mình khả năng cần thời gian nhất định, nếu như có thể thi triển Thiên Đao Nhất Thức, như vậy một đao là có thể giải quyết, đương nhiên, nếu như có thể thi triển Phong Đao Thất Sát cũng đồng dạng có thể một đao giải quyết, bất quá bây giờ vấn đề là, mình căn bản không bỏ ra nổi Phong Ẩn đao, nếu như vậy, mình liền không có cách nào thi triển đao pháp.

- Ngươi là người nào?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.