Chương trước
Chương sau
Dương Lỗi nhìn đại điêu nói, Kiếm Ma Độc Cô Cầu Bại, đệ nhất thiên hạ, tên tuổi này cũng không phải là thổi ra, tuyệt đối đã đạt đến cấp độ Vũ Thần, thậm chí còn khả năng đã vượt qua cấp độ Vũ Thần đạt đến Thông Huyền, hoặc là cảnh giới cao hơn nữa.

- Ngươi là người nào? Ngươi tới nơi này làm gì? Ngươi chẳng lẽ là địch nhân của chủ nhân sao? Ta sẽ không nói cho ngươi biết đâu.

Đại điêu nghe vậy cực kỳ cảnh giác nhìn Dương Lỗi, một bộ như nếu ngươi là địch nhân của chủ nhân thì ta sẽ liều mạng với ngươi vậy.

Dương Lỗi đương nhiên nhìn ra lòng đề phòng của nó, vì vậy cười cười nói:

- Ta nói, đại gia hỏa, ngươi không cần lo lắng, ta sẽ không gây bất lợi với ngươi đâu, cũng không phải đến tìm Độc Cô Tiền bối gây phiền toái, huống chi dùng tu vị của Độc Cô Cầu Bại tiền bối ta sao có thể là đối thủ của hắn? Cho nên ngươi cũng không cần lo lắng như vậy, ta chỉ là muốn biết, Độc Cô Cầu Bại tiền bối có còn lưu lại tại thế giới này không thôi.

- Ngươi... Ngươi thực không phải là địch nhân của chủ nhân? Không phải đến tìm hắn gây phiền toái sao?

Đầu đại điêu này tuy rằng lợi hại, cũng đi theo Độc Cô Cầu Bại nhiều năm, đã rất có linh trí rồi, nhưng tuy rằng thông minh nhưng dù sao cũng chỉ là do với cầm thú bình thường, so với người vẫn kém quá xa, tăng thêm nó cảm giác được Dương Lỗi không có ác ý, bởi vậy liền buông lỏng cảnh giác đối với Dương Lỗi.

- Đương nhiên không phải, ta nếu thật là địch nhân của chủ nhân ngươi vậy thì cần gì dong dài với ngươi, trực tiếp giết ngươi là được, ta biết rõ ngươi mặc dù không tệ, nhưng so với ta vẫn kém quá xa.

Nói xong Dương Lỗi liền lăng không bổ ra một chưởng, cự thạch ở xa xa lập tức vỡ vụn.

Thấy tgees đại điêu run như cầy sấy, một chưởng này nếu đập vào trên người thì mình xong đời rồi.

Đằng đằng đằng, đại điêu lui về sau mấy bước, tim đập nhanh có thừa nhìn Dương Lỗi, sợ hắn không cẩn thận vỗ vào mình vậy thì cái mạng nhỏ này cũng tiêu rồi.

Thấy đại điêu sợ hãi như vậy, Dương Lỗi cười cười, dọa chút như vậy là được rồi, hăng quá hoá dở, loại chuyện này Dương Lỗi vẫn rất rõ ràng.

- Ngươi không cần sợ hãi, ta sẽ không làm vậy với ngươi không, nếu như ta muốn giết ngươi vậy thì đã không chờ tới giờ, cũng không cần dong dài với ngươi như vậy rồi.

- Vậy ngươi lần này tới, thực chỉ là vì hỏi chủ nhân ta đi nơi nào sao?

Đại điêu lần nữa hỏi.

Dương Lỗi nhẹ gật đầu:

- Đúng vậy, ta lần này đến chủ yếu là muốn gặp lại Độc Cô Cầu Bại tiền bối, cùng hắn luận bàn một chút thôi, cũng không có gì ý tứ khác, đương nhiên nếu như Độc Cô Cầu Bại tiền bối đã rời khỏi thế giới này rồi vậy thì tự nhiên cũng không cần nhiều lời nữa.

- Kỳ thật, kỳ thật chủ nhân nhà ta còn sống hay không còn sống, ta cũng không biết nữa, dù sao chủ nhân tiến nhập một chỗ, đã rất nhiều năm không đi ra.

Đại điêu có chút thương cảm nói, đại điêu hôm nay nhớ tới Độc Cô Cầu Bại, nhớ tới cái tốt của Độc Cô Cầu Bại, có hắn ở đây, mình căn bản không cần ăn thịt sống, có thể được ăn thịt nướng hương thơm ngào ngạt, từ sau khi khi chủ nhân Độc Cô Cầu Bại rời khỏi, mình cũng chưa từng được ăn qua, cũng đã lâu không được uống qua rượu rồi.

- Tiến vào một chỗ?

Dương Lỗi nghe vậy ngược lại cũng không kinh ngạc, nếu như Độc Cô Cầu Bại không có ở đây, liền tám chín phần mười là đã rời khỏi đây đến vị diện cao cấp hơn rồi, như vậy tiến vào một không gian khác cũng không có gì lạ cả.

- Nơi nào? Có thể mang ta đi xem được không?

Đối với thế giới này Dương Lỗi có thể nói là càng ngày càng không hiểu rõ, ở trong Xạ Điêu nội dung cốt truyện thế giới xem ra vẫn có rất nhiều thứ không biết.

- Đương nhiên có thể, bất quá, bất quá, ngươi có rượu không? Còn có, ngươi có thể nướng thịt cho ta ăn được không? Nếu như ngươi cho ta rượu, nướng thịt cho ta ăn, ta sẽ mang ngươi đi, bằng không thì ta không làm đâu.

Đại điêu kia thấy Dương Lỗi muốn đi nơi chủ nhân của mình từng đi liền yêu cầu nói.

Dương Lỗi nghe vậy ngược lại sững sờ, tên này chẳng qua chỉ là súc sinh thôi, còn nói mình muốn uống rượu, rõ ràng còn muốn mình nướng thịt cho nó ăn, đây là thế đạo gì thế, cái này có thể xem như áp chế rồi, mình rõ ràng bị một đầu súc sinh bắt buộc phải thỏa hiệp sao?

Bất quá nghĩ nghĩ cũng không có, cho nó rượu uống cũng không phải việc gì lớn, về phần nướng thịt, mình ngược lại cũng có chút đói bụng, đang muốn ăn ít đồ, xem như tiện nghi cho nó, bất quá Dương Lỗi thầm than, Độc Cô Cầu Bại đối với sủng vật đại điêu của mình ngược lại rất tốt, rõ ràng cho nó uống rượu không nói, lại còn cho nó ăn thịt nướng, cũng khó trách, đại điêu này sau khi Độc Cô Cầu Bại đi rồi nhưng vẫn một mực thủ hộ nơi này.

Vài chục năm sau, nếu như không phải vì có Dương Quá xâm nhập, Độc Cô Cầu Bại đã có truyền nhân Dương Quá kia thì chỉ sợ đại điêu này sẽ ở đây sống đến khi chết.

Phần trung tâm này quả thật khiến Dương Lỗi hết sức cảm động, phải biết rằng, Độc Cô Cầu Bại tất nhiên không ký khế ước với đại điêu này.

- Cho ngươi uống rượu, cái này không có vấn đề gì, về phần nướng thịt, vậy cần ngươi tự kiếm con mồi đến đây, chắc hẳn dùng năng lực của ngươi, tìm một ít thú rừng cũng không phải vấn đế gì lớn chứ? Nếu như ngươi có thể mang tới thì ta nướng thịt cho ngươi ăn, cũng không phải là không thể được.

Dương Lỗi nhìn đại điêu trước mắt nói.

- Tốt, tốt, thật tốt quá, ngươi chờ, ta lập tức đi bắt con mồi về ngay, không bao lâu đâu, nhớ phải chờ ta đấy.

Đại điêu kia nghe vậy mừng rỡ không thôi, khẽ vỗ cánh, nhảy nhảy ra ngoài, đầu đại điêu này thân thể khổng lồ, quá mức to lớn, khiến nó hiện giờ căn bản không bay được, nếu như có thể bay thì sức chiến đấu của nó ít nhất có thể tăng thêm một cấp bậc.

Bất quá Dương Lỗi cũng đặc biệt hiếu kỳ, ở Sùng Vũ đại lục, một khi tiến vào cấp độ Võ Thánh là ma thú có thể chuyển hóa thành nhân hình rồi, đương nhiên còn có một ít ngoại lệ đặc biệt, nhưng sao đại điêu này vẫn không thể biến hóa chứ? Quả thật khiến Dương Lỗi cực kỳ ngạc nhiên? Đây là pháp tắc áp chế? Hay là đại điêu này căn bản không đạt tới tiêu chuẩn hóa hình? Bản thân Dương Lỗi cũng rất rõ ràng, tiêu chuẩn hóa hình của ma thú cũng không giống nhau, có một ít phải đạt đến cấp độ Vũ Thần mới có thể hóa hình, có một ít thậm chí cảnh giới Thông Huyền mới có thể hóa hình, còn có một ít thậm chí cả đời cũng không thể biến hóa.

Mà đại điêu này với tư cách là hậu duệ của Kim Sí Đại Bằng, chỉ sợ là vì nguyên nhân huyết mạch, có lẽ, pháp tắc ở thế giới này cũng có chút tác dụng áp chế.

Đại điêu đi bắt con mồi, Dương Lỗi nhìn chung quanh, tìm đến một ít củi lửa, đốt lên để chuẩn bị nướng thịt.

Đại điêu này tuy không thể bay, nhưng dù sao cũng là gia hỏa cấp độ Võ Thánh, ở chỗ này, nó có thể nói là Vương giả tuyệt đối, cho nên bắt một ít thú rừng căn bản không cần hao phí khí lực quá lớn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.