Chương trước
Chương sau
- Ngươi tiểu nha đầu này, không nghĩ tới võ công tiến bộ nhanh như vậy.

Hoàng Dược Sư kinh ngạc không thôi, không nghĩ tới võ công tu vị của Hoàng Dung rõ ràng đạt đến cảnh giới cao thủ nhất lưu, lúc này mới qua mấy ngày chứ, quá mức nhanh đi, trong lòng của hắn rất rõ ràng tính cách nữ nhi mình, căn bản không thích tu luyện, ngược lại thích làm một ít thứ kỳ lạ cổ quái, tư chất bản thân ngược lại kỳ hảo, cho nên võ công con gái tiến bộ nhanh như vậy, xem ra có quan hệ cực kỳ mật thiết với thiếu niên trước mắt này, hơn nữa hắn từ lâu đã chú ý tới, nữ nhi của mình đối với thiếu niên này rất ỷ lại, điểm ấy khiến Hoàng Dược Sư khó chịu, nữ nhi của mình đã có trượng phu sẽ bất hòa với mình, nhưng thấy con gái làm nũng trong ngực mình như vậy, trong lòng lại rất vui mừng.

- Sư tôn, đệ tử... Đệ tử bái kiến sư tôn.

Mai Siêu Phong do dự một chút, cuối cùng vẫn đi tới trước mặt Hoàng Dược Sư quỳ xuống.

Mà Đông Tà là người nào, lúc trước đệ tử Mai Siêu Phong này đã làm ra việc gì? Quả thực là tội lớn ngập trời, dám tự mình trốnmj lấy Cửu Âm Chân Kinh, khiến cho thê tử mình vì Cửu Âm Chân Kinh nên tâm lực tiều tụy mà vong, cái này khiến hắn lúc ấy tức giận khó mà kiềm nổi, cũng chính vì thế nên mới giận chó đánh mèo các đệ tử khác.

Nhưng hôm nay chuyện đã qua nhiều năm như vậy, thời gian chính là thuốc chữa thương tốt nhất, hôm nay mối thù của hắn hận đã phai nhạt rất nhiều, cũng rất hối hận, nhìn Mai Siêu Phong trước mắt liền cảm khái ngàn vạn.

Bất quá hắn cũng không lại nhìn Mai Siêu Phong nữa mà quay người nói với Lục Thừa Phong:

- Thừa Phong, ngươi rất tốt, lúc trước là vi sư thực xin lỗi ngươi.

- Sư tôn, không, không, đệ tử chỉ cầu sư tôn có thể để đệ tử lại trở về sư môn là được rồi

Lục Thừa Phong ngữ khí đã nghẹn ngào:

- Đệ tử hôm nay nhìn thấy sư tôn, trong lòng cũng cao hứng không thôi.

- Thừa Phong, cái này ngươi cầm đi, đối với chân của ngươi rất có lợi đấy.

Hoàng Dược Sư lấy ra một bản bí tịch.

- Tạ sư tôn.

Lục Thừa Phong mừng rỡ như điên, sư tôn rốt cục đáp ứng để mình quay về sư môn, đây là tâm nguyện cả đời của Lục Thừa Phong, hôm nay tâm nguyện được đền bù, khiến hắn sao không cao hứng, mừng rỡ cho được chứ.

Tiếp theo Lục Thừa Phong lại nói với Lục Quán Anh ở bên:

- Quan Anh, tới đây, bái kiến sư tổ.

Lục Quán Anh thấy cha mình lại là môn hạ của Đông Tà Hoàng Dược Sư một trong ngũ tuyệt, nghe cha mình nói liền vội vàng đi tới, quỳ xuống nói:

- Đồ tôn Lục Quán Anh bái kiến sư tổ.

Hoàng Dược Sư không đáp lời, cũng không có để hắn dập đầu, mà nhấc tay, tiếp theo đẩy ra một chưởng, Lục Quán Anh đằng đằng vài cái, ngã nhào trên đất.

Lục Thừa Phong chấn động, vội hỏi:

- Sư tôn, đệ tử, chỉ có môt đứa con trai như vậy.

- Ngươi rất tốt, không truyền công phu cho hắn.

Hoàng Dược Sư nói:

- Hắn bái vào môn hạ Tiên Hà phái sao?

Lục Thừa Phong mới biết sư phụ làm thế là đang thử võ công con hắn, liền vội hỏi:

- Đệ tử không dám làm trái với quy củ sư môn, không được ân sư cho phép, quyết không dám truyền thụ công phu của ân sư cho người ngoài. Đứa nhỏ này đúng là báí vào môn hạ Tiên Hà phái Khô Mộc đại sư.

- Không có sư tôn cho phép, đệ tử không dám truyền công phu Đào Hoa đảo cho Quan Anh.

Lục Thừa Phong trung thực nói.

Hoàng Dược Sư nghe vậy cười lạnh:

- Khô Mộc đại sư kia ngay cả xách giày cho Đào Hoa đảo ta cũng không xứng, về sau tự ngươi dạy hắn đi.

- Cảm ơn sư tôn.

Lục Thừa Phong đại hỉ, lại quát Lục Quán Anh:

- Còn không mau chóng cám ơn tổ sư.

Lục Quán Anh vội vàng dập đầu:

- Cảm ơn tổ sư, cám ơn tổ sư.

Hoàng Dược Sư nhẹ gật đầu, quay người nhìn Mai Siêu Phong nói:

- Ngươi biết sai chưa?

- Đệ tử biết sai, đệ tử biết sai, chỉ cầu sư tôn xử lý nhẹ, không, không, sư tôn không cần nhẹ, cứ nghiêm, càng nghiêm càng tốt, đệ tử đều sẽ chấp nhận.

Mai Siêu Phong thân thể rung động nói.

- Tốt, Cửu Âm Chân Kinh đâu rồi?

Hoàng Dược Sư nhìn nàng nói.

- Ở chỗ này của ta.

Mai Siêu Phong mang quyển Cửu Âm Chân Kinh kia ra, đưa cho Hoàng Dược Sư.

- Cửu Âm Chân Kinh trừ ngươi ra có ai xem qua không vậy?

Hoàng Dược Sư nói.

- Ta... Ta...

Cửu Âm Chân Kinh trừ mình xem qua ra, hôm nay Dương Lỗi xem qua, Mục Niệm Từ cũng xem qua, Hoàng Dung cũng thế, còn có mình cũng dạy cho Hoàn Nhan Khang Cửu Âm Bạch Cốt Trảo, trong lúc nhất thời có chút lúng túng.

Mà Hoàng Dược Sư không để cho nàng cơ hội nói chuyện lạnh lùng nhìn nàng nói:

- Niệm tình ngươi ăn năn, ngươi lại hoàn thành hai chuyện ta sẽ cho ngươi quay về sư môn, thứ nhất, chữa tốt tổn thương cho Lục sư đệ ngươi, thứ hai, ai xem qua Cửu Âm Chân Kinh thì ngươi giết bọn họ cho ta.

Tiếp theo hắn vỗ vào lưng Mai Siêu Phong một cái, Mai Siêu Phong chỉ cảm thấy trong cơ thể kịch liệt đau nhức, trong lòng biết đây là một loại độc châm của sư môn, gọi là phụ cốt châm, chỉ cần vươn tay vỗ nhẹ vào người, cái châm kia liền xâm nhập vào trong thịt, một mực đám trong các đốt ngón tay của cốt cách. Trên châm tuy rằng có độc dược, dược tính lại chậm rãi phát tác, mỗi ngày sáu lần, án theo huyết mạch vận hành, khiến người lần lượt nếm qua nhiều loại đau nhức kịch liệt khó có thể hình dung, nhất thời lại không chết được, phải tra tấn đến một hai năm mới lấy tánh mạng người. Võ công tốt có thể vận công ngăn cản, nhưng càng ngăn cản lại càng đau nhức, khổ sở giống như lửa cháy đổ thêm dầu, càng kịch liệt. Phàm là người có công phu, đến trình độ này, lại không thể không cắn chặt răng, cường vận công lực, biết rõ là uống rượu độc giải khát, lần sau độc phát sẽ càng thêm mãnh liệt, nhưng mà cũng chỉ có thể ngăn cản, Mai Siêu Phong biết rõ chỉ cần trúng một châm đã như tiến vào nhân gian Địa Ngục, huống chi trúng liền ba cái?

Mai Siêu Phong liền xuất ra roi, muốn đánh vào ót mình.

Dương Lỗi thấy thế lập tức kéo roi lại. tiếp theo vỗ vào chỗ Hoàng lão sư đánh lúc trước, dùng tay đè chặt, vận khởi khí kình, điều tra một chút liền đơn giản tìm ra phụ cốt châm, dùng năng lực của Dương Lỗi, muốn lấy ra phụ cốt châm quả thật rất dễ dàng, Dương Lỗi không quen nhìn, dù sao đây cũng là thủ hạ của mình, dứt khoát liền giải trừ nó.

- Ngươi... Ngươi...

Nhìn Dương Lỗi đơn giản đã phá trừ phụ cốt châm của mình, Hoàng Dược Sư trên mặt giận dữ, liền muốn động thủ.

Lại bị Hoàng Dung ôm lấy:

- Phụ thân, ngươi đừng động thủ với Dương đại ca, ngươi không biết Mai sư tỷ nhiều năm qua, thống khổ không chịu nổi, hai mắt bị mù, Trần Huyền Phong sư ca cũng bị hại, cho nên phụ thân, ngươi đừng trừng phạt nàng nữa.

- Hoàng tiền bối, ngươi cũng không cần phải bảo Mai Siêu Phong đi làm chuyện này nữa, chân của Lục Thừa Phong ta có thể trị liệu, về phần ngươi muốn giết người đã xem qua Cửu Âm Chân Kinh thì cũng không cần nữa, Cửu Âm Chân Kinh, ta đã xem qua, hơn nữa còn dạy cho Dung nhi và Niệm Từ, hôm nay Dung nhi cùng ta tình ý hợp nhau, đây là Cửu Âm Chân Kinh bản đầy đủ, chính là sính lễ cầu hôn của ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.