Chương trước
Chương sau
Giết những người này đi, mình ngược lại mất đi một đám trợ lực, đó là điều Dương Lỗi không muốn nhìn thấy.

- Kêu la cái gì, yết hầu lớn sao?

Dương Lỗi trừng mắt liếc hắn một cái:

- Ngươi chính là Thiết Chưởng Thủy Thượng Phiêu Cừu Thiên Nhẫn sao? Nghe đồn tiểu tử ngươi tu vị gần với ngũ tuyệt, hôm nay ta đến Thiết Chưởng Bang ngươi là có một mục đích, một chính là muốn gặp ngươi, thu phục ngươi làm việc cho ta, hai là tìm kiếm Vũ Mục di thư.

Dương Lỗi không định lãng phí thời gian, ngay từ đầu đã nói ra mục đích chuyến đi này.

- Tiểu tử, khẩu khí thật là lớn.

Cừu Thiên Nhẫn nghe vậy không khỏi nở nụ cười, tiểu tử này, coi như là từ trong bụng mẹ đã bắt đầu luyện công, cũng không có khả năng lợi hại hơn mình, mình đường đường Thiết Chưởng Thủy Thượng Phiêu tung hoành giang hồ nhiều năm, rõ ràng bị một tiểu tử chưa mọc lông uy hiếp, cái này khiến hắn không khỏi cảm thấy có chút buồn cười.

- Khẩu khí thật là lớn, hừ, Mai Siêu Phong, Dung nhi, Niệm Từ, các ngươi đi lên chơi với hắn, ta cho các ngươi lược trận, cái này rất có ích cho các ngươi đấy.

Đây là một bồi luyện tốt, hôm nay ba người Mai Siêu Phong đối phó mình hắn tuy rằng không nhất định có thể chiến thắng, nhưng thời gian ngắn tuyệt đối sẽ không bị thua.

- Tốt.

Hoàng Dung tam nữ nhẹ gật đầu, từng người tế ra vũ khí của mình, đánh tới Cừu Thiên Nhẫn.

Trong số tam nữ, vũ khí của Hoàng Dung là một thanh trường kiếm, sử xuất chính là ngọc tiêu kiếm pháp của Đào Hoa đảo, mà Mai Siêu Phong lại dùng trường tiên, về phần Mục Niệm Từ trong tay mang theo một đôi Thiên Tàm Ti Thủ Sáo, đây là Dương Lỗi cho nàng, một bộ Tiêu Dao chưởng pháp được phát huy đến cực hạn.

Tam nữ phối hợp lại, tiến thối cực kỳ ăn ý, thoáng cái rõ ràng chiếm cứ thượng phong, Thiết Sa Chưởng của Cừu Thiên Nhẫn tuy rằng lợi hại, nhưng lại không chiếm được chút tiện nghi nào cả.

Cái này khiến Cừu Thiên Nhẫn kinh ngạc không thôi, trong số tam nữ này, hai người trẻ tuổi kia tu vị hơi yếu một ít, nhưng không thể khinh thường, uy hiếp lớn nhất chính là Mai Siêu Phong sử dụng trường tiên kia.

Sau mấy hiệp, Cừu Thiên Nhẫn cũng biết, nếu cứ dây dưa như vậy sẽ rất bất lợi đối với mình, hôm nay mình phải lợi dụng ưu thế, vì vậy thiết chưởng ra, Thiết Sa Chưởng, lấy cứng chọi cứng.

Một chưởng cương mãnh sắc bén đánh ra, đã thấy Mai Siêu Phong vứt bỏ trường tiên, tay phải lập tức hóa thành trảo, dùng một góc độ quỷ dị chụp vào mặt Cừu Thiên Nhẫn.

Cừu Thiên Nhẫn chấn động, liền vội rút thân lui về phía sau.

- Cửu Âm Bạch Cốt Trảo? Ngươi. . . Hắc phong song sát Mai Siêu Phong là gì của ngươi?

- Lão gia hỏa nhận lấy cái chết.

Mai Siêu Phong nào để ý đến hắn, lại là một chiêu Cửu Âm Bạch Cốt Trảo đánh qua hắn, Mà Hoàng Dung và Mục Niệm Từ cũng không cam chịu yếu thế, phân biệt từ hai bên giáp công qua.

- Hừ, các ngươi còn kém xa lắm.

Thấy ba người không dừng lại, Cừu Thiên Nhẫn hừ lạnh một tiếng, song chưởng khẽ động, lui ra phía sau vài bước, sau khi thoát khỏi thế công của ba người liền lại lần nữa đánh úp lại, hắn mượn khinh công và Thiết Sa Chưởng cương mãnh của mình, dĩ nhiên lần nữa chiếm cứ thượng phong.

- Không tốt.

Dương Lỗi trông thấy chiêu của Cừu Thiên Nhẫn tuy rằng là công kích Hoàng Dung, nhưng chỉ là hư chiêu, mục đích của hắn là công kích Mục Niệm Từ bên kia, mà lúc này Mục Niệm Từ căn bản không hề phòng bị, một chiêu này nếu như bị đánh trúng vậy thì tất nhiên sẽ trọng thương, đó cũng không phải điều Dương Lỗi nguyện ý nhìn thấy.

Dương Lỗi bay vút mà lên, trong miệng hét lớn một tiếng:

- Ngươi dám.

Trong tay hắn bốc lên một cục đá ném tới mi tâm Cừu Thiên Nhẫn, vây Nguỵ cứu Triệu, buộc hắn phải lui giữ.

Trông thấy cục đá Dương Lỗi ném qua, Cừu Thiên Nhẫn chấn động, cục đá này lực đạo mười phần, tốc độ cực nhanh, cũng không phải cao thủ nhất lưu bình thường có thể đánh ra được.

Cừu Thiên Nhẫn buông tha công kích hai nữ, vội vàng né tránh.

"Đông" một tiếng, cục đá đánh vào trên cây không xa, lập tức đánh ra một cái lỗ, tiếp theo cả cái cầy đều ầm ầm đổ xuống.

- Đạn Chỉ thần công?

Cừu Thiên Nhẫn nhìn qua Dương Lỗi:

- Ngươi là người nào của Đông Tà Hoàng Dược Sư?

- Cái gì Đạn Chỉ thần công? Thật sự là chê cười.

Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng:

- Bất quá ngươi hỏi ta là người nào của Đông Tà Hoàng Dược Sư, ta ngược lại là có thể nói cho ngươi biết, ta là con rể hắn, ngươi lại muốn tổn thương nữ nhân của ta, hôm nay ta phải cho ngươi chút giáo huấn mới được, bằng không thì thể diện ta để vào đâu đây?

Nói xong Dương Lỗi phóng ra một bước, khiến người nhìn xem cơ hồ đã đạt đến cảnh giới Súc Địa Thành Thốn, một bước đi ra xa mấy mét, trong nháy mắt đã tới trước mặt Cừu Thiên Nhẫn.

- Ưng Trảo Công, cho ngươi nếm thử sự lợi hại của Ưng Trảo Công.

Dương Lỗi hai tay hiện lên hình ưng trảo, mãnh liệt chộp tới mặt Cừu Thiên Nhẫn, một chiêu Ưng Trảo Công này mặc dù không được tinh diệu như Cửu Âm Bạch Cốt Trảo, nhưng được Dương Lỗi dùng ra lại hóa mục nát thành thần kỳ, khiến người phải trầm trồ.

Mà khiến Cừu Thiên Nhẫn cảm thấy không thể làm gì, tránh cũng không thể tránh, né cũng không thể né, chỉ có dùng Thiết Sa Chưởng cứng đối cứng.

- Răng rắc.

Thiết chưởng của Cừu Thiên Nhẫn cùng ưng trảo của Dương Lỗi va chạm với nhau, chỉ nghe thấy một tiếng gãy xương thanh thúy truyền đến.

Hai người song song thối lui.

Dương Lỗi cười lạnh, tên này quả thật muốn chết, rõ ràng cứng đối cứng với mình, thực lực của mình vốn cường đại hơn hắn nhiều, hơn nữa Ưng Trảo Công của mình, Thiết Bố Sam của mình cũng đã luyện đến cực hạn, đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm.

- Ah. . .

Từng đợt đau nhức kịch liệt từ trên tay Cừu Thiên Nhẫn truyền đến não bộ trung khu thần kinh hắn.

Hắn không nghĩ tới, Thiết Sa Chưởng của mình lại bị phá dễ dàng như thế, hơn nữa xương ngón tay còn bị bẻ gãy, lần này đã tương đương với phế đi Thiết Sa Chưởng của mình rồi, không có một năm nửa năm, tất nhiên không thể khôi phục được, Cừu Thiên Nhẫn lúc này tràn đầy cừu hận trừng mắt nhìn Dương Lỗi, nếu như ánh mắt có thể giết người thì Dương Lỗi đã bị chết hơn vạn lần rồi.

Tuy rằng Cừu Thiên Nhẫn lúc này rất phẫn nộ, hận không thể băm Dương Lỗi thành vạn đoạn, nhưng trong lòng của hắn rõ ràng, mình quyết không phải là đối thủ của hắn, hơn nữa mình muốn thoát đi cũng chưa hẳn được, bởi vì từ biểu hiện của Dương Lỗi mà xem thì khinh công của hắn cũng không kém mình bao nhiêu, thậm chí còn mạnh hơn một bậc.

- Cừu Thiên Nhẫn, để ngươi trực tiếp quy thuận thì cũng không có nhiều bi kịch vậy rồi, xem đi, hiện giờ chịu đau khổ ròi chứ?

Dương Lỗi hai tay ôm ngực, ánh mắt nhìn thẳng Cừu Thiên Nhẫn, Hoàng Dung tam nữ đã sớm thối lui đến sau lưng Dương Lỗi.

- Ngươi muốn như thế nào?

Cừu Thiên Nhẫn cố nén thống khổ, lạnh lùng nhìn hắn.

- Ta muốn như thế nào?

Dương Lỗi cười nhạt một tiếng:

- Ta nói rồi, muốn ngươi hiệu lực cho ta, trở thành thủ hạ của ta, ta bảo ngươi làm gì ngươi phải làm thế, kể cả Thiết Chưởng Bang này của ngươi ta cũng thu luôn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.