Chương trước
Chương sau
Nhìn những ngọc bình chứa Tinh Huyết đan này, Triệu Viễn mừng rỡ không thôi, Tinh Huyết đan này hiện tại nhưng là hàng khan hiếm, nếu như không phải là Tinh Huyết thảo kia quá khó tìm đến mà nói, đã sớm để cho Dương Lỗi luyện chế ra số lượng lớn rồi.

- Dương lão đệ, những Tinh Huyết đan này đến thật quá kịp thời rồi.

Vẻ mặt Triệu Viễn kích động nói.

Dương Lỗi cười cười nói:

- Nếu như không phải là tỉ lệ thành đan của Tinh Huyết đan này thật sự quá kém mà nói, ta còn có thể luyện chế nhiều một chút.

- Cái này là lão ca ta biết được!

Triệu Viễn ha hả cười nói:

- Có thể có nhiều như vậy đã là rất khó có được rồi!

Sau khi thu hồi sáu bình ngọc kia, Triệu Viễn lại nói:

- Dương lão đệ, ngươi nói đi, một chuyện khác là gì? Lão ca nhất định sẽ đem hết toàn lực đi làm.

- Kỳ thật thì là như vậy, ta gần đây tính toán đi Yên sơn một chuyến, bởi vì Yên sơn là địa bàn của ma thú, ta lại cùng Thiên Hổ Vương có đại thù, cho nên muốn luyện chế một chút đan dược, chuẩn bị một chút, cho nên cần một ít linh được lâu năm, hơn nữa năm tuổi ít nhất là phải ngoài năm ngàn năm, không có cách nào nữa, linh dược đã ngoài năm ngàn năm thật sự là quá hiếm có, cho nên muốn nhìn một chút chỗ của thương hành có phải còn có trữ hàng hay không.

Dương Lỗi cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp liền nói ra ý đến của mình.

- Linh dược đã ngoài năm ngàn năm đích xác là không thấy nhiều, coi như là thương hành cũng không có bao nhiêu, bất quá lão đệ ngươi vận khí đúng là tốt, ngày hôm trước vừa vặn nhận được hai gốc Dã Sơn Tham năm ngàn năm, cộng thêm bên trong thương hành còn có hai gốc Hà Thủ Ô năm ngàn năm cùng với một gốc nhân sâm vạn năm. Ta nghĩ những đồ này hẳn là lão đệ ngươi muốn dùng tới.

Triệu Viễn dừng lại một chút, lại nói:

- Dã Sơn Tham cùng Hà Thủ Ô năm ngàn năm kia ngược lại là không có vấn đề gì, bất quá một gốc nhân sâm vạn năm sợ rằng sẽ không dễ dàng.

Dương Lỗi nghe vậy nói:

- Nhân sâm vạn năm liền không cần rồi, hiện tại không dùng đến, sử dụng mà nói cũng là lãng phí, ta cũng không thể quá tham lam rồi, ngươi liền cầm cho ta hai gốc Dã Sơn Sâm năm ngàn năm kia là được.

Trong lòng Dương Lỗi rõ ràng, nếu như mình lấy đi toàn bộ mà nói, đan dược kia nếu như có thể luyện chế ra được còn cần phải cho thương hành mấy viên, nhưng Dương Lỗi lại không muốn, đã biết lần này luyện chế chính là Cấp Tốc Khôi Phục đan, mình cũng không đủ dùng, hơn nữa nếu là đem tất cả dược liệu thượng đẳng của thương hành đều lấy đi mà nói, sợ rằng trong lòng đám lão gia hỏa kia cũng sẽ tức giận, sẽ có oán niệm, mặc dù đối với chính mình mà nói, bọn họ tức giận căn bản không đáng giá được nhắc tới, nhưng Trường Phong thương hành sau này dù sao còn cần có bọn họ, chính mình nhưng là phải thu phục thương hành, cho nên cái này hoàn toàn không cần thiết.

- Bất quá ta nghĩ lấy cống hiến của Dương lão đệ ngươi, cho dù cầm ra toàn bộ cũng không phải là không được, chỉ bất quá phải...

Triệu Viễn vẫn chưa nói hết, liền để cho Dương Lỗi cắt đứt:

- Triệu lão ca, không cần phiền phức như vậy, qua ít ngày ta liền muốn rời đi Càn Nguyên quốc tới Huyền Cơ môn, cho nên cũng không có nhiều thời gian như vậy, ngươi liền trực tiếp đem hai gốc Dã Sơn Tham năm ngàn năm kia cho ta là được.

Nghe lời này của Dương Lỗi, Triệu Viễn cũng liền không có ý tứ nói thêm gì nữa, nhìn hắn nói:

- Tốt lắm, ta đây liền đi đem hai gốc Dã Sơn Tham kia lấy tới.

- Ta trước hết tạ ơn Triệu lão ca rồi!

- Đây còn cảm ơn cái gì, hẳn là ta cảm ơn ngươi mới đúng!

Triệu Viễn cười nói:

- Lão đệ, ngươi xin chờ một chút, ta lập tức liền trở lại.

- Nói xong, Triệu Viễn liền ra cửa, Dương Lỗi cũng đứng dậy, hướng tới gian phong lúc trước đi tới.

- Thiếu gia, chuyện xử lý xong rồi?

Thấy Dương Lỗi đi ra ngoài, Hạ Trúc chớp chớp mắt to xinh đẹp hỏi.

- Sắp rồi, đợi một lát liền xong!

Dương Lỗi cười nói.

- Thật tốt quá, thiếu gia xử lý sự tình xong rồi, có thể cùng chúng ta dạo phố rồi

Hạ Trúc vui mừng nói.

Dương Lỗi im lặng, đi dạo phố, nữ nhân ở địa phương nào cũng là giống nhau, đều thích đi dạo, bất quá nhìn các nàng đều cao hứng như thế cũng là không nên bỏ đi mặt mũi của các nàng.

Sau mấy phút đồng hồ, Triệu Viễn chạy tới, trong tay chính là cầm hai cái hộp.

- Lão đệ đây chính là hai gốc Dã Sơn Tham kia, ngươi xem một chút có phải là thứ ngươi cần hay không?

Triệu Viễn đem cái hộp đưa cho Dương Lỗi.

Nhận lấy hộp, Dương Lỗi mở ra nhìn thoáng qua, thi triển một cái Giám Định Thuật.

Hai gốc Dã Sơn Tham, một gốc là 5320 năm, một gốc khác là 5115 năm, hai gốc đều là đồ hợp cách.

- Chính là chúng nó rồi, số năm cũng là đủ rồi, ta liền tạ ơn lão ca rồi!

Dương Lỗi đem Dã Sơn Tham thu vào.

- Vậy thì tốt!

Triệu Viễn cũng cao hứng:

- Lão đệ, mang theo mấy vị đệ muội đi xem xung quanh sao, nếu như coi trọng thứ gì, nói một tiếng là được.

Dương Lỗi gật đầu, liền dẫn chúng nữ ra khỏi gian phòng, hướng cửa hàng phía ngoài đi tới.

Địa phương đi xem xét tự nhiên là có châu báu trang sức, đây là đồ dùng căn bản của nữ nhân, son phấn tự nhiên đều có.

- Thiếu gia, ngươi nhìn cái này có đẹp không?

Xuân Lan nhìn trúng một cái trâm cài tóc hình Phượng Hoàng.

- Thích? Thích liền lấy đi!

Dương Lỗi gật đầu nói.

Lúc này một giọng nữ tử từ một bên truyền đén:

- Lão bản, cái trâm cài tóc này ta mua!

- Biểu tiểu thư, cái trâm cài này là vị cô nương kia nhìn trúng trước!

Chưởng quy kia nghe vậy cũng là thấy khó khăn rồi, một bên là cháu ngoại của hội trưởng thương hành, một bên là trưởng lão của thương hành, đều là người mà mình không đắc tội được, vẻ mặt đau khổ, đắc tội với phương nào đều là chính mình không dễ chịu.

- Nàng thanh toán rồi sao?

Triệu Lục ngẩng đầu lên nói.

Nàng là biểu muội của Triệu Viễn, tu vi cũng đạt tới tầng thứ Vũ Thánh, đối với biểu ca kia căn bản không để ở trong mắt, tư chất quá kém, tuổi lớn như vậy mà ngay cả Vũ Thánh đều không còn đạt tới, mình cũng cảm thấy mất mặt.

- Cái này còn chưa!

Chưởng quỹ nói.

- Chưa, vậy liền chưa tính rồi, ta hiện tại thanh toán cho ngươi, ngươi đem trâm cài cho ta là được!

Triệu Lục nói.

Lúc này Hạ Trúc không thể làm ngơ rồi, kéo lấy Xuân Lan, nói:

- Đây chính là Xuân Lan chúng ta nhìn trúng trước, chung quy cần có một cái thứ tự trước sau chứ?

- Tới trước thì như thế nào a, các ngươi còn chưa mua, liền không phải là của các ngươi.

Triệu Lục kỳ thật cũng không phải là người không nói đạo lý, bất quá cái trâm cài này thật sự là nàng vô cùng thích.

Dương Lỗi nghe chưởng quỹ kia gọi nàng là Biểu tiểu thư, liền thi triển một cái Giám Định Thuật.

Triệu Lục, Vũ Thánh trung kỳ, biểu muội của Triệu Viễn, sư thừa Phi Phượng môn.

Không nghĩ tới nàng lại là biểu muội của Triệu Viễn, tu vi còn không yếu, tuổi còn trẻ liền đã đến tầng thứ Vũ Thánh, sư phụ nàng là Phi Phượng môn, xem ra đây chính là nguyên nhân nàng muốn có cái trâm cài này rồi, bất quá nếu như Xuân Lan thích, hơn nữa còn là Xuân Lan nhìn trúng trước, tự nhiên cũng sẽ không bởi vì như vậy liền đem nó cấp cho nàng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.