Chương trước
Chương sau
Dương Lỗi nghĩ đến không khỏi nước miếng chảy ròng, Võ Thánh 17 tuổi, đó là cái khái niệm gì? Thiên tài như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có thời kỳ thượng cổ mới có, Dương Lỗi vui thích nghĩ đến.

Hống hống hống...

Đột nhiên bên tai truyền đến thanh âm bạo tạc nổ tung, đó là thanh âm Vạn Thú cùng rống.

Dương Lỗi lập tức từ bên trong YY phục hồi tinh thần lại.

Lúc này Thiên Vương Hổ nổi giận không thôi, một tiếng thét dài, một người hóa thành một đạo quang ảnh, hướng phía Dương Lỗi bay vọt mà đến.

Trong nội tâm Thiên Vương Hổ, hiện tại chỉ có một cái ý nghĩ, Dương Lỗi là một thiên tài, một tuyệt thế thiên tài, nếu như nhân loại ra một thiên tài như vậy, lại để cho hắn lớn lên mà nói, như vậy sẽ là khủng bố cỡ nào? Như vậy Ma thú nhất tộc mình sẽ biến thành cái dạng gì? Nhân loại cùng ma thú tuy ký kết hiệp nghị, nhưng nếu như một phương nhân loại tái xuất hiện một cường giả có một không hai, như vậy cân đối sẽ bị đánh phá, như vậy Ma thú nhất tộc nhất định sẽ hủy diệt, cho nên ở trước khi tên thiên tài này còn không có lớn lên, nhất định phải đem hắn diệt sát, đem hắn bóp chết trong tã lót.

- Coi chừng, Dương Lỗi coi chừng.

Dương Vô Địch chứng kiến Thiên Vương Hổ hướng phía Dương Lỗi tập kích bất ngờ đi qua, bề bộn quát.

Dương Lỗi chỉ cảm thấy, một cỗ khí thế cường hoành nghiền áp mà đến, khủng bố, cực kỳ khủng bố, đây là uy áp của Vũ Thần Đại viên mãn cảnh giới sao? Chênh lệch vẫn là quá lớn ah.

Trong nội tâm Dương Lỗi không khỏi nói thầm, nếu như trước kia một đao của mình lại chậm hơn một điểm, để cho Thiên Vương Hổ đi cứu Quán Trư mà nói, như vậy tiếp được một đao kia đúng là Thiên Vương Hổ rồi, hắn là Vũ Thần Đại viên mãn cao thủ, bất quá Nhất Kích tất sát là bỏ qua đẳng cấp phòng ngự, nếu như gây ra một kích tất sát, vô luận là Vũ Thần hay là siêu việt Vũ Thần cường giả đều chỉ còn đường chết.

Lui.

Dương Lỗi tinh tường, mình không có Thiên Đao nhất thức là tuyệt đối không có khả năng cùng Vũ Thần Đại viên mãn Thiên Vương Hổ chống lại.

- Phong Đao Thất Sát, Ngũ Sát hợp nhất.

Nhìn xem bàn tay cực lớn kia hướng phía mình kích đi qua, Dương Lỗi lui về phía sau, đồng thời thi triển ra thủ đoạn lợi hại nhất của mình ngoại trừ Thiên Đao nhất thức, Phong Đao Thất Sát.

- Muốn làm vùng vẫy giãy chết sao? Ngây thơ, Thiên Vương Hổ ta muốn giết người, ai có thể ngăn trở.

Thiên Vương Hổ chợt quát một tiếng, tốc độ đột nhiên gia tăng lên vài phần.

Rầm rầm rầm.

Vô tận uy áp phô thiên cái địa mà đến, lại để cho Dương Lỗi cảm giác mình gần như không thở nổi.

- Thiên Vương Hổ ngươi không biết xấu hổ, rõ ràng lấy lớn hiếp nhỏ, dùng Vũ Thần Đại viên mãn cảnh giới đi khi dễ một Vũ Đế nho nhỏ, vô sỉ.

Lúc này Thiên Nhất trường lão hoàn toàn không có cách nào ngăn trở rồi, chỉ có thể quát to.

- Vũ Đế? Hừ, hắn đã có thể giết chết Quán Trư, còn là Vũ Đế sao?

Thiên Vương Hổ cười lạnh một tiếng, tốc độ cũng không có chậm lại.

- Thiên tư giống như hắn, phải chết, có trách thì trách hắn không hiểu được che dấu, không biết cây có mọc thành rừng gió vẫn thổi bật rễ.

- Muốn giết ta, không có cửa đâu.

Nhìn xem cự chưởng của Thiên Vương Hổ muốn áp ở trên người mình, Dương Lỗi cười lạnh một tiếng, nói giỡn, trừ khi hắn như Kim Liên, tu luyện không gian pháp tắc, bằng không thì không thể nào vây được mình đấy, trói không được, như vậy muốn giết chết mình căn bản không có khả năng.

Đang thời điểm Dương Lỗi chuẩn bị thi triển Thuấn Tức Thiên Lý độn đi ra, một thanh âm xuất hiện.

- Dừng tay.

Sau đó xuất hiện một bàn tay khổng lồ khác, cái bàn tay khổng lồ này, sinh sinh đem cự chưởng của Thiên Vương Hổ ngăn cản xuống dưới.

Sau đó một thân ảnh hiện ra ở trước mặt Dương Lỗi.

Lão tửu quỷ, người này không phải lão tửu quỷ là ai.

Mà giờ khắc này Thiên Vương Hổ lại kinh hãi không thôi, một kích kia của mình, Thiên Vương Hổ là rất rõ ràng, mặc dù là Vũ Thần Đại viên mãn cảnh giới cùng mình ngang cấp, cũng chưa chắc có thể tiếp được, huống chi là nhẹ nhõm tiếp như thế, người trước mắt, tiếp được một kích cường đại như vậy của mình, là gió nhẹ mây bay như thế, căn bản không có khó khăn gì, như thế có thể thấy được, tu vi người này đạt đến tình trạng khủng bố gì, tuyệt đối là đột phá Vũ Thần trói buộc, nếu như không phải, làm sao có thể nhẹ nhàng tiếp được một chưởng của mình như vậy.

Chẳng lẽ hắn là người bên trong nhân loại giúp lão gia hỏa kia?

Cũng phải, tiểu tử trước mắt kia, tuổi còn trẻ liền có tu vi như thế, thiên tư cao như thế, thiên tài như vậy, nhân loại như thế nào sẽ không hảo hảo bảo hộ chứ?

Bên trong từng cái tộc đàn, thiên tài đều là bị bảo hộ, nhất là đỉnh cấp thiên tài, mà tiểu tử kia không thể nghi ngờ là người như vậy.

- Tiền bối là người phương nào?

Giờ phút này Thiên Vương Hổ là không dám hành động thiếu suy nghĩ rồi, nói giỡn, người này tu vị thâm bất khả trắc, một khi thật sự động thủ mà nói, một phương mình tuyệt đối là chiếm không được tiện nghi. Có hắn ở đây, mình muốn đánh chết tiểu tử nhân loại kia căn bản là không khả năng rồi.

Lão tửu quỷ uống một hớp rượu nói:

- Tiểu lão hổ, ngươi trở về, hôm nay tới đây thôi.

- Tiền bối, ngươi nên biết cái minh ước kia? Ngươi sẽ không sợ bị vây công sao?

Thiên Vương Hổ cũng không sợ lão tửu quỷ trước mắt này đánh chết mình, nhìn qua Lão Tửu Quỷ nói.

- Ta không biết cái minh ước gì, ta chỉ biết là, ngươi không thể giết hắn là được, các ngươi hôm nay đến vậy thôi, ta sẽ không làm khó các ngươi, chính ngươi tinh tường, nếu ta quả thật muốn đối phó các ngươi, sẽ là hậu quả gì.

Lão tửu quỷ nheo con mắt lại, nhìn xem bọn người Thiên Vương Hổ.

- Tiền bối, lần này ta bán ngươi một cái mặt mũi, bất quá tiểu tử này giết Quán Trư, ta sớm muộn sẽ tìm hắn tính sổ, hi vọng tiền bối có thể thời khắc ở bên cạnh hắn, không nên cho ta bắt được cơ hội.

Thiên Vương Hổ hừ lạnh một tiếng, quay người vung tay lên, đàn ma thú bắt đầu rút lui.

- Lão đại, chúng ta cứ như vậy đi rồi hả?

Viên Bạo nói.

Lúc này Thiên Vương Hổ một bụng khí, trừng Viên Bạo nói:

- Không sợ chết mà nói, ngươi ở lại đi.

Viên Bạo tuy nóng tính, nhưng cũng không có ngu ngốc như Quán Trư, ngượng ngùng sờ lên đầu của mình.

Mà một bên Chu Độc Mị lại ánh mắt lập loè, nhẹ nhàng hướng phía Dương Lỗi nhìn sang.

Nha. . . Nha. . .

Nhìn thấy bọn người Thiên Vương Hổ rời đi, mọi người hoan cười rộ lên.

Dù sao ai cũng không muốn chiến tranh, cùng những ma thú này đánh nhau là đánh nhau chết sống, không có ai nguyện ý đi chết.

- Lâm lão, sao ngươi lại tới đây.

Dương Lỗi nhìn xem Lão Tửu Quỷ nói.

- Thiếu Gia, ta đây không phải lo lắng ngươi sao? Nếu như Thiếu Gia xảy ra chuyện gì, lão tửu quỷ còn đi nơi nào lấy tới rượu ngon như vậy?

Lão Tửu Quỷ nói.

Bọn người Dương Vô Địch nghe vậy lắp bắp kinh hãi, Dương Lỗi lúc nào nhiều hơn cái người hầu tu vi khủng bố như vậy? Cái này. . .

Cái này cũng thật bất khả tư nghị, Dương Lỗi bí mật là ngày càng nhiều, càng ngày càng thần bí rồi, không nghĩ tới hắn rõ ràng có thể đánh chết một Vũ Thần tam giai ma thú, đây chính là cực kỳ khủng bố đấy, Dương Vô Địch tinh tường, mình là tuyệt đối không có khả năng đánh bại Vũ Thần, thậm chí coi như là Dương Hữu cũng không có khả năng.

Mà Thiên Nhất trường lão cùng người Huyền Cơ Môn cũng giật mình không thôi, người này rốt cuộc là ai, tu vi khủng bố như thế? Chẳng lẽ là lão gia hỏa tông môn nào sao?

Lòng của mỗi người đều bất đồng.

Mà lúc này Dương Hữu nhìn về phía Dương Lỗi, ánh mắt lại lập loè bất định.

Dương gia đại viện.

- Tiểu Lỗi, vị tiền bối kia là?

Vừa về đến gia tộc, Dương Vô Địch liền không thể chờ đợi được muốn hỏi sự tình lão tửu quỷ, dù sao đây chính là một người ngay cả Vũ Thần Đại viên mãn Thiên Vương Hổ cũng có thể đơn giản bức lui, đó là tồn tại dạng gì.

Dương Lỗi lắc đầu nói:

- Lâm lão cụ thể lai lịch ta cũng không rõ ràng lắm, chỉ là bởi vì Lâm lão uống ta một vò rượu ngon, liền ở lại, chỉ là yêu cầu ta về sau cho hắn uống rượu là được.

Bọn người Dương Vô Địch hai mặt nhìn nhau, như thế nào cũng không nghĩ tới lấy được là một đáp án như thế, bất quá mấy người Dương Vô Địch cũng không có hỏi nhiều hơn nữa, bởi vì bọn hắn biết rõ, nếu như Dương Lỗi không muốn nói, hỏi lại cũng là không tốt, hơn nữa cái này rất có thể là lời nhắn nhủ của vị tiền bối kia, nếu như dây dưa, rất có thể sẽ khiến vị Lão tiền bối kia bất mãn, như vậy có thể được không bù mất rồi, dù sao chỉ cần vị tiền bối kia không có ác ý là được rồi, những thứ khác không cần quản nhiều.

. . .

Về tới gian phòng của mình, Dương Lỗi ấn mở hệ thống.

Lần này thu hoạch không nhỏ.

Tuy Thần Thú Quán Trư kia chỉ tuôn ra hai kiện đồ vật, một kiện là Cửu Nha đinh ba, một kiện khác chính là Tam Vị chân thủy.

Giám Định Thuật.

Cửu Nha đinh ba: vũ khí của Thượng cổ võ giả Chu Vũ.

Dương Lỗi nhớ tới Tây Du Ký Trư Bát Giới, vũ khí của hắn cũng là Cửu Nha đinh ba, đó là một kiện binh khí khó lường, nghe đồn Trư Bát Giới là đệ tử của Xiển giáo mười hai Kim Tiên Hoàng Long chân nhân, bất quá cụ thể có phải hay không cũng không biết, nhưng một thân phận khác đó là mọi người đều biết, hắn là Thiên Đình Thiên Bồng Đại Nguyên Soái.

Có thể ở Thiên Đình trở thành nguyên soái, sao có thể là thế hệ đơn giản?

Bất quá cái này có phải cùng Chu Vũ có quan hệ hay không? Cửu Nha đinh ba này có phải là kiện vũ khí kia hay không? Vậy thì không được biết rồi. Bất quá Dương Lỗi đối với Cửu Nha đinh ba này rất coi được, đương nhiên coi được quy coi được, Dương Lỗi cũng không muốn sử dụng, Cửu Nha đinh ba này tuy lợi hại, nhưng quá không thích hợp mình rồi, ngẫm lại, một công tử ca anh tuấn sử dụng một kiện Cửu Nha đinh ba làm vũ khí, cái kia thoạt nhìn là không được tự nhiên cỡ nào.

Cho nên đối với Dương Lỗi mà nói, cho dù Cửu Nha đinh ba này càng lợi hại, cũng sẽ không nhận chủ sử dụng đấy.

Mà Tam Vị chân thủy lại là linh vật không giống bình thường.

Tam Vị chân thủy: một trong ngũ đại linh thủy trong thiên địa, trong đó ẩn chứa năng lượng cực lớn, đối với Thủy hệ thuộc tính võ giả có trợ giúp cực lớn, có thể tăng lên căn cốt Thủy thuộc tính võ giả, dịch kinh tẩy tủy.

Nếu như là Thủy thuộc tính Vũ Thần Đại viên mãn cảnh giới võ giả đạt được Tam Vị chân thủy mà nói, tuyệt đối có thể đột phá Vũ Thần cảnh giới, tiến vào cấp độ rất cao.

Đương nhiên để cho Dương Lỗi cao hứng nhất là Phong Ẩn Đao phẩm cấp tăng lên rồi.

Phong Ẩn Đao:

Phong thuộc tính thượng phẩm linh khí, tăng lên tốc độ công kích 30%, lực công kích tăng lên 35%, 1% tỷ lệ có thể gây ra Nhất Kích Tất Sát.

Hôm nay thuộc tính của Phong Ẩn Đao có thể nói là rất có tăng lên, nhất là Nhất Kích Tất Sát tỷ lệ đạt đến 1%, nói cách khác mình bổ ra 100 đao, sẽ có một đao kích phát Nhất Kích Tất Sát, đây là tình huống kinh khủng bực nào.

Như vậy lại để cho Dương Lỗi suy nghĩ, mình có nên tu luyện một loại khoái đao hay không, nếu như có thể ở một giây đồng hồ đánh ra 100 đao mà nói, như vậy vô luận đối phương cường đại cỡ nào, mình cũng chiếm cứ ưu thế đấy.

Đương nhiên Dương Lỗi tinh tường, trong một giây đồng hồ đánh ra nhiều đao như vậy, quá khó khăn, không phải cảnh giới mình bây giờ có thể làm được, hơn nữa nếu quả thật chính gặp được siêu cấp cao thủ, bọn hắn sẽ cho mình cơ hội này sao?

Đáp án dĩ nhiên là không.

Cao thủ chi tranh, thắng bại chỉ ở hô hấp tầm đó.

Huống hồ Dương Lỗi không dám xác định, Phong Ẩn Đao của mình kích phát Nhất Kích Tất Sát có thể đối với những người tu luyện pháp tắc kia có hiệu quả.

Đi kỳ vọng Nhất Kích Tất Sát này, còn không bằng tăng lên thực lực của bản thân, đó mới là chính đồ.

. . .

- Rõ ràng có người đến xông trận, thực là muốn chết.

Trong sân Dương Lỗi tròng mắt hơi híp, hừ lạnh một tiếng.

Lúc này đã là giờ Tý nửa đêm, người đến lúc này, rất hiển nhiên là không có hảo ý, đoán chừng là đến ám sát mình đấy, lần trước ba người Thiên Tinh lâu kia chạy trốn một cái, về phần có phải tên kia hay không, Dương Lỗi cũng không rõ ràng rồi. Đương nhiên Dương Lỗi suy đoán, lần này người tìm đến mình phiền toái, rất có thể là ma thú, bởi vì mình đánh chết Quán Trư, để cho Thiên Vương Hổ rất bất mãn, hơn nữa bọn hắn cho rằng mình là một thiên tài, đối với ma thú uy hiếp thật lớn.

Trên thực tế cũng đích thật là như thế, mình có được Toàn Năng Tu Luyện Hệ Thống, đánh chết ma thú thăng cấp, đó là tất nhiên đấy, sau này mình đánh chết ma thú chỉ sợ số lượng cũng không ít.

Bởi vậy bọn hắn rất có thể sẽ diệt trừ mình, tận lực phòng ngừa nhân loại võ giả xuất hiện siêu cấp cường giả, phàm là võ giả có tiềm lực, bọn hắn đều tận hết lực tiến hành gạt bỏ, đương nhiên nhân loại cường giả không phải là không như thế?

Không chỉ là nhân loại cùng ma thú tầm đó, coi như là bên trong nhân loại võ giả, các đại môn phái cũng tồn tại cạnh tranh, đồng dạng như bảy đại tiên tông, vì một đệ tử thiên tư xuất chúng, đều đánh đập tàn nhẫn, thậm chí thà rằng ngọc nát cũng sẽ không cho đối thủ đoạt được.

Cho nên Dương Lỗi rất rõ ràng, tình cảnh của mình cực kỳ nguy hiểm, bởi vì mình ở trước mặt mọi người, đánh chết Quán Trư, không chỉ có bị ma thú cường giả chú ý tới, lại bị người tất cả đại tiên tông khác chú ý, mình là người Huyền Cơ Môn, mà đối thủ một mất một còn của Huyền Cơ Môn là Huyền Thiên tông tự nhiên sẽ chú ý mình, nếu như một khi có cơ hội, chỉ sợ bọn họ là sẽ không bỏ qua mình đấy.

Chẳng qua hiện nay ở trong nhà, Dương Lỗi cũng không lo lắng, không chỉ có trận pháp phòng hộ, còn có lão tửu quỷ, dù là Vũ Thần Đại viên mãn tới, cũng chiếm không đến bất luận tiện nghi gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.